Hơn ba mươi năm trước lần đầu tiên về thăm quê vợ Phan-thiết, trên đường đi thấy cảnh vật khác lạ cái gì cũng vui mắt muốn ngắm nhìn. Xe vào thành phố rồi chạy qua cái cầu đẹp rộng bên dưới có ghe tàu đánh cá sơn màu xanh đỏ đậu san sát bập bềnh trên sóng nước. Trên ghe gắn nhiều cờ xí nhiều màu bay phất phới trong gió, mà trước giờ tôi chưa thấy một tụ họp đông vui như vậy.
Xe chạy vụt qua tới nhà liền, xuống xe còn thấy dốc với mấy cây cột đèn trên cầu. Vô nhà anh chị Ba nói nhà mình ở trên đường cầu Trần-hưng-Đạo. Gần bên vậy mà tối đến từ cầu qua chợ đèn đuốc sáng trưng, còn bên này đường xá tối om. Liên nhắc hồi trước nhà có quán bán chè đậu Thu-dung, người tới ăn ban ngày gọi quán chè cây trứng cá, còn tối họ gọi quán chè xa lộ không đèn.
Tôi thả bộ lên cầu chơi thấy dân chúng dắt con nhỏ hóng mát, mấy thanh niên trai gái đạp xe nói cười vui vẻ. Có những nhóm người trẻ ăn mặc đủ kiểu đủ màu đi qua đi lại trên cầu nhộn nhịp. Hỏi người ta nói đó là nhóm ba-đờ-ghe… sao nghe ngồ ngộ…ừ họ ở dưới ghe lên đi chơi… chọc ghẹo con gái !
Nhìn dưới sông từ cầu ra biển đèn giăng trên ghe tàu đánh bắt cá lung linh như hoa đăng từng chấm từng chấm nối tiếp sáng chớp trải dài ra ngoài khơi xa. Ngoài khơi xa những chiếc tàu mắc đèn di chuyển qua lại như cảnh du hồ càng làm đẹp thêm khung cảnh huyền hoặc có tiếng sóng và mùi biển mặn.
Người đứng trên cầu cứ tưởng như mình đang xem hát múa đèn dưới trời trăng thanh gió mát. Tôi với tất cả họ mãi mê khuya lúc nào mà không hay, rồi cũng phải ra về, còn sân khấu vẫn sáng đèn không tắt.
Xe chạy vụt qua tới nhà liền, xuống xe còn thấy dốc với mấy cây cột đèn trên cầu. Vô nhà anh chị Ba nói nhà mình ở trên đường cầu Trần-hưng-Đạo. Gần bên vậy mà tối đến từ cầu qua chợ đèn đuốc sáng trưng, còn bên này đường xá tối om. Liên nhắc hồi trước nhà có quán bán chè đậu Thu-dung, người tới ăn ban ngày gọi quán chè cây trứng cá, còn tối họ gọi quán chè xa lộ không đèn.
Tôi thả bộ lên cầu chơi thấy dân chúng dắt con nhỏ hóng mát, mấy thanh niên trai gái đạp xe nói cười vui vẻ. Có những nhóm người trẻ ăn mặc đủ kiểu đủ màu đi qua đi lại trên cầu nhộn nhịp. Hỏi người ta nói đó là nhóm ba-đờ-ghe… sao nghe ngồ ngộ…ừ họ ở dưới ghe lên đi chơi… chọc ghẹo con gái !
Nhìn dưới sông từ cầu ra biển đèn giăng trên ghe tàu đánh bắt cá lung linh như hoa đăng từng chấm từng chấm nối tiếp sáng chớp trải dài ra ngoài khơi xa. Ngoài khơi xa những chiếc tàu mắc đèn di chuyển qua lại như cảnh du hồ càng làm đẹp thêm khung cảnh huyền hoặc có tiếng sóng và mùi biển mặn.
Người đứng trên cầu cứ tưởng như mình đang xem hát múa đèn dưới trời trăng thanh gió mát. Tôi với tất cả họ mãi mê khuya lúc nào mà không hay, rồi cũng phải ra về, còn sân khấu vẫn sáng đèn không tắt.
NTH 28/7/2011