Một dòng sông xanh thẳm
Một lầu nước nghiêng nghiêng
Biển như Mẹ dịu hiền
Ôm bờ vai Phan Thiết
Đồi dương xanh biên biếc
Lầu ông Hoàng chơ vơ
Sóng vẫn xô vào bờ
Dưới chân Hàn Mặc Tử
Thuyền ai về viễn xứ ?
Buồm căng phía trời xa
Biển xanh ngắt bao la
Bên chân đồi trầm mặc
Ai một lần tận mắt
Nhìn xuống vùng hoang sơ
Mưa bụi bay giăng mờ
Không làm thơ sẽ tiếc
Đá ngày xưa còn khắc
Tượng Ông Địa ngàn năm
Bên eo biển lặng thầm
Điểm tô trời Mũi Né
Hòn Rơm - Thành phố trẻ
Thiên đường chốn trần gian
Dừa xanh ngắt bạt ngàn
Cỏ nhung tơ óng mượt
Bốn bề trời mây nước
Một Phan Thiết mênh mông
Lâu đài giữa trời không
Ôi !...nguy nga tráng lệ
Đường Gia Long vẫn thế {1}
Thăng trầm với thời gian
Vẫn giữ nét thân thương
Trong lòng người Phan thiết
Giòng Mường Giang tha thướt
Thuyền xuôi ngược về đâu
Trăng soi dưới chân cầu
Long lanh dòng nước bạc
Công viên giờ đã khác
Không còn nữa vông vang
Hoa đỏ giăng ngập tràn
Giữa trời chiều Phan thiết
Cho dù sau cách biệt
Vẫn nhớ mãi trong đời
Phan Thiết , Phan Thiết ơi !...
Một tình yêu nồng thắm !...
Hàn Thu
Biển như Mẹ dịu hiền
Ôm bờ vai Phan Thiết
Đồi dương xanh biên biếc
Lầu ông Hoàng chơ vơ
Sóng vẫn xô vào bờ
Dưới chân Hàn Mặc Tử
Thuyền ai về viễn xứ ?
Buồm căng phía trời xa
Biển xanh ngắt bao la
Bên chân đồi trầm mặc
Ai một lần tận mắt
Nhìn xuống vùng hoang sơ
Mưa bụi bay giăng mờ
Không làm thơ sẽ tiếc
Đá ngày xưa còn khắc
Tượng Ông Địa ngàn năm
Bên eo biển lặng thầm
Điểm tô trời Mũi Né
Hòn Rơm - Thành phố trẻ
Thiên đường chốn trần gian
Dừa xanh ngắt bạt ngàn
Cỏ nhung tơ óng mượt
Bốn bề trời mây nước
Một Phan Thiết mênh mông
Lâu đài giữa trời không
Ôi !...nguy nga tráng lệ
Đường Gia Long vẫn thế {1}
Thăng trầm với thời gian
Vẫn giữ nét thân thương
Trong lòng người Phan thiết
Giòng Mường Giang tha thướt
Thuyền xuôi ngược về đâu
Trăng soi dưới chân cầu
Long lanh dòng nước bạc
Công viên giờ đã khác
Không còn nữa vông vang
Hoa đỏ giăng ngập tràn
Giữa trời chiều Phan thiết
Cho dù sau cách biệt
Vẫn nhớ mãi trong đời
Phan Thiết , Phan Thiết ơi !...
Một tình yêu nồng thắm !...
Hàn Thu