Nghịch ngợm đáng yêu như một chú mèo.
Vất vã trăm chiều con vẫn được nâng niu,
Một thạch hãn thương yêu của Nội.
Rồi năm tháng trôi qua rất vội,
Con bố ngày nào giờ ở nơi xa,
Ngày vắng con giọt nắng rớt sân nhà,
Thỏ thẻ hỏi: Con trai đâu rồi nhỉ?.....
Trên những dặm đường bố gửi theo lời gió
Rất ngọt ngào bố trao hết thương yêu
Bố lo âu nhắc nhở hết mọi điều ....
Dành trọn vẹn nghĩa tình cho con đó!
Con trai ơi! Buổi ban đầu mở ngỏ.....
Chập chững quê người con lạc lỏng đấy thôi
Vui nghe con ngày tháng sẽ êm trôi
Con cố gắng để làm vui lòng mẹ
Còn riêng ta với tháng ngày quạnh quẻ...
Cũng yên lòng dõi theo bước chân con
Trời phương này đẫm tình bố héo hon
Mây phương ấy thấm lòng con trông ngóng
Dẫu biết thế bố vẫn luôn kỳ vọng...
Con vững vàng con tự lực vươn lên
Sẽ vững lòng như có bố kề bên...
Tình của bố-tình quê hương tha thiết....
{Tặng Kiệt và con trai }