Có nhạc sĩ đã viết: “Nơi sâu đậm nhất là quê hương”, nhưng cũng có người lại nói: Nơi sâu đậm nhất là nơi ta gởi lại thân tình. Vâng! Điều làm cho tôi thực sự xúc động và đáng trân trọng đó là khi tôi nghĩ về các bạn, về những mối giao lưu, về những tình cảm thật ấm áp, thân thương mà các bạn đã nối kết, hòa nhập và để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc với bao kỉ niệm in dấu trong đời.
Thời gian thì vẫn trôi, bốn mùa thì vẫn cứ thay nhau làm đẹp cho đời. Nhưng riêng tôi có một mùa đẹp nhất- mùa gặp lại những thân tình. Dù bao năm đã trôi qua, nhưng hàng năm chúng ta vẫn có một ngày họp mặt- một ngày để chúng ta gác lại tất cả cuộc sống đời thường với bao vất vả, lo toan, bao bộn bề suy nghĩ, cùng nhau họp mặt để sống hết mình cho tình bạn thân thương. Những lần họp mặt ấy lúc nào tôi cũng thấy bồi hồi, xúc động. Đó có phải là bóng cây che mát chúng ta- Nơi bóng mát cuộc đời- của những tình thân. Đó có phải là dòng sông chuyên chở chúng ta với những nồng nàn kỉ niệm, để một lúc nào đó ta bỗng thấy rằng: Cuộc đời này thật đáng trân trọng biết bao! Đáng cho ta gìn giữ!
Mỗi lần tháng tư về, những khuôn mặt thân quen, đầy đủ, những tình thân đầy ắp niềm vui đã mang lại cho tôi nhiều hạnh phúc. Vì tôi còn các bạn, còn quanh tôi những tấm lòng sẻ chia buồn vui trong cuộc sống. Tất cả, tất cả đã tiếp cho nhau thêm sức mạnh để chúng ta gắn bó, gần gũi nhau hơn. Tình cảm thân thương ấy lại càng được nhân lên và phát triển khi chúng ta có ngôi nhà hocsinhchinhtam.blogspot.com để ta sẻ chia, trang trải tấm lòng, để ta càng thấy gần gũi, gắn bó nhau hơn. Thật đúng trái đất này đâu có rộng bởi ta vẫn gặp nhau hàng ngày.
Tôi yêu lắm các bạn! Tôi trân trọng những tài năng và tình cảm mà các bạn đã dành cho nhau. Thật xúc động về hình ảnh người thầy đáng trân trọng của những loạt bài viết “Ngày trở lại” của thầy Hiền. Những bài viết chủ đạo, đông viên với vai trò lớp trưởng nhưng không kém phần mượt mà, tình cảm của lớp trưởng Phạm Đình Nhân.Thật cô đọng, súc tích, hay, hay lắm với những “lời văn ngắn 100 từ” và những truyện ngắn thật chuyên nghiệp tuyệt vời của bạn Chính Đạo. Sự nhiệt tình sôi nổi và nỗi nhớ quê hương da diết tràn đầy tình yêu thương của Phán quậy. Sự mộc mạc, đơn sơ, trang trải tấm lòng với bạn bè nhưng không kém phần trau chuốt đã thức dậy nỗi lòng ngậm ngùi thương nhớ của mọi người về hình ảnh những người thân yêu đã khuất của hai thi sĩ tài năng Hương Trà, Hàn Thu. Sự dịu dàng, đằm thắm của bà nội JulieThân và Bích Loan. Hay sự mượt mà, thâm trầm, sâu sắc với những hồi tưởng đầy chất suy tư, trân trọng quá khứ của Thanh Liên…Đặc biệt là cây viết chủ lực với những bài viết thật sắc xảo, sâu sắc nhưng ý vị, dí dỏm vô cùng đáng yêu của anh Tấn Hùng. Sự mới mẻ, rụt rè của bạn Nguyễn Kim Loan và những tấm hình lưu giũ tình bạn quá khứ đáng quý hay những giỏ thanh long của Lành tặng cho các ban đẹp ơi là đẹp! …Tất cả, tất cả đã tạo nên diện mạo thật mới mẻ, độc quyền của ngôi nhà blog Chínhtâm với những cây bút thật tài năng, thật chuyên nghiệp để ta chợt hiểu rằng giữa sự hối hả của đời thường ồn ào mà đôi khi con người còn mải mê chạy theo cái danh cái lợi thì chúng ta vẫn còn những tình cảm, những tấm lòng vàng dành cho nhau đáng quý để cho ta trân trọng, giữ gìn. Tôi yêu các bạn! và tôi tin rằng: Ngôi nhà hocsinhchinhtam.blogspot.com – Nơi bóng mát cuộc đời sẽ lớn mạnh không ngừng, để ta mãi mãi gần nhau.