Tặng Thanh Liên
Tôi về Hội An ngày nắng đẹp
Không là rằm nên tiếc một "Phai phô" {1}
Đêm đèn hoa soi sáng góc phố mờ
Gợi lại những ngày xa xưa, thơ cũ
Đi giữa Hội An ngày nào rêu phủ
Nẻo xa mờ sâu thẳm của thời gian
Chùa Cầu đây, vẫn đứng hiên ngang
In dấu phong sương từng thế kỷ
Góc nhà thờ , ôi !...đường xưa lối cũ
Còn in hoài một hình bóng quê hương
Ngày xa xưa của Cha mẹ , song đường
Vẫn hiện hữu trong lòng từng con phố
Dãy nhà xưa, đây một thời phố cổ
Từng con đường san sát mái ngói cong
Nhà lô nhô xen lẫn giữa cánh đồng
Lúa rờn rợn xanh thì ,thời con gái
Tôi vẫn nhớ, ngày xa xưa nhớ mãi
Thưở Mẹ còn quàng đôi gánh lưng cong
Tuổi mười lăm cực lắm bởi em đông
Phụ với Ngoại tảo tần phiên chợ sớm
Ngày nấu bếp cho xong nồi cơm tấm
Gánh cháo lòng ngồi bên gốc me xưa
Con về đây nhớ mấy cho vừa
Tìm lại những bóng hình xưa cũ
Sông Thu Bồn vẫn phù sa ấp ủ
Đắp bồi cho những cánh đồng xa
Còn đâu đây là bến Tiên Sa
Cho Tiên nữ tắm dòng sông trần thế
Con về đây nhớ ngày xưa rưng lệ
Người mẹ nghèo bươn chải thưở ban sơ
Núi Ngũ hành đá vẫn đứng chơ vơ
Như nhắc nhở thời gian không phai nhạt
Ân tình này dù cho ngọc nát
Vẫn không mờ trong trái tim con
Dù giờ đây năm tháng hao mòn
Con vẫn nhớ một Hội an thời ấy
Thanh Liên ơi !...gốc me xưa nào thấy
Mà chỉ là một góc phố đông vui
Du khách đông , dĩ vãng bổng chợt lùi
Cho còn lại, một Hội an ...diễm lệ
Biển Hội An trăng còn soi bến đợi
Sóng xô bờ hát mãi khúc tình ca
Tình yêu xưa của ngày tháng đơn sơ
Biển vẫn nhớ ru hoài lời tình tự
Hội An ơi , Tôi đây người viễn xứ
Về quê hương tìm lại chút tình xưa
Thưở mẹ cha , ôi !...ngày tháng thoi đưa
Ngàn nỗi nhớ ...đong đầy trong kỷ niệm
Hàn Thu
{1} = tên thành phố Hội An cũ.