F LOI VAN NGAN ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


LOI VAN NGAN

         NGƯỜI   KHUYẾT   TẬT 

       Người khuyết tật là người có nhiều khiếm khuyết tinh thần hoặc thể xác như nghe, nhìn, câm, vận  động . . . hay tâm can tỳ phế thận không khả năng sinh hoạt bình thường.
        Nhiều người cho rằng cái từ “Khuyết Tật” và cái từ “Tàn Tật” như nhau. Nhưng không, từ tàn tật đọc lên thấy hình ảnh không còn tương lai, như ta thường nghe, tàn tật suốt đời, tàn tật vĩnh viễn, mãi mãi tàn tật, một đời tàn tật . . . những cụm từ ấy nghe qua sẽ ảnh hưởng không tốt đến sự nỗ lực phấn đấu Con Người với Bệnh Tật. Còn từ khuyết tật, nghe nhẹ hơn, như vẫn còn khả năng phục hồi hay hy vọng sẽ qua đi. Thế nên gọi từ khuyết tật là hay hơn hết.
          Khuyết Tật!
          Nguyễn Thị Phương Anh, học sinh lớp 10, bệnh Xương Thủy Tinh từ bé nên phải ngồi xe lăn cả một đời người, vậy mà đã hát dòng nhạc sống động dự thi, làm bao người phải cuồng nhiệt bởi bài nhạc và cách diễn đạt với giọng hát nghị lực từng nét biểu cảm, trong sáng của một Con Người Khuyết Tật trên xe lăn. Thế đâu cần phải một Con Người Nguyên Vẹn để diễn tả âm điệu cung bậc thăng trầm mà Cô Bé Nguyễn Thi Phương Anh, Khuyết Tật đã làm sáng ngời Con Người Khuyết Tật chứ Trái Tim Con Người Khuyết Tật không bao giờ Khuyết Tật.
         Nếu ai đó, trong đêm hôm đó tận mắt chứng kiến Cô Bé diễn đạt là một điều tuyệt vời trong cuộc sống.
          Khuyết Tật!
        Cô Bé Aruki Tsuzukeyou người Nhật, sinh ra đã không tay không chân nên vĩnh viễn trên xe lăn, vẫn đi học nô đùa và có những người Bạn cùng lứa thật tốt luôn bên cạnh giúp đỡ. Đó là công việc bình thường của một đưa bé người Nhật phải thế, phải giúp Bạn. Cô Bé vẫn lớn lên vẫn rạng rỡ, vẫn tươi cười gần như không mang một cái mặc cảm nào, do xã hội quan tâm thật nhiều đến người khuyết tật và người lành lặn phải trách nhiệm người khuyết tật.
         Vô tình Tôi nghe Cô Bé Khuyết Tật này hát, mặc dù âm điệu tiếng Nhật, dù không hiểu lời Nhật những vẫn đồng cảm ở giọng hát truyền cảm đầy cảm xúc, chiếu cận cảnh với khuôn mặt thật rạng rỡ, cười và nhí nhảnh hồn nhiên tưởng như bao Cô Bé lành lặn khác, nào ngờ chiếu xa ra, từ từ thấy Cô Bé là một Con Người Khuyết Tật không tay không chân thế mà như thế. Tôi tròn mắt, một nghị lực sống ở Cô Bé Aruki Tsuzukeyou 17 tuổi, Con Người phải sống dù bất cứ hoàn cảnh nào.
        Đó là những Con Người Khuyết Tật đáng trân trọng.

       Phan Thiết, Ngày 28.2.2012
             NGUYENTIENDAO

  @ Vấn đề là không phải chúng ta sống bao lâu mà sống như thế nào 
                      Balley