Ngày xưa áo trắng tóc thề
Đường đi lắm kẻ thập thò theo sau
Rồi thời gian cũng qua mau
Tóc thề xưa đã nhuốm màu muối tiêu
Bâng khuâng nghe nói lời yêu
Phá làng cũng thấy muôn điều dễ thương
Bây giờ tóc đã pha sương
Thấy sao ngày ấy...Ta thương lãng òm
Ngày xưa luôn miệng em ơi !
Đem dù đi để kẻo mà mắc mưa
Ngày nay buôn bán chợ trưa
Lỡ trời có đổ cơn mưa... Kệ mầy !
Ngày xưa đâu có bầy hầy
Ngày nay sanh tật lầy nhầy thấy ghê
Mười hai giờ trưa còn phê
Trăn qua trở lại ,nói mê mùi hèm..
Ngày xưa luôn miệng yêu em
Ngày nay thọt lét hổng thèm hé răng
Ngày xưa mình khóc đưa khăn
Ngày nay mình té....Đi văng ổng ngồi nhìn .
* Có mạng nam nào giống như ổng không ?