Bến vắng
Sương mờ
Một mình soi bóng
Trời bình minh mà đời đã hoàng hôn
Chồn chân vó ngựa vẫy vùng
Bơ vơ muôn lối , cô đơn nẻo về
VỀ THÔI
Ta nên về lại Quê Hương thôi !
Hoàng hôn dần khuất bên kia đồi
Trời nhiều bão tố chim bay mõi
Khao khát yên bình trong tay nôi
Vế thôi....Ta sẽ phải về thôi...
* Cảm ơn Hương Trà