Thu đã về chưa mà lá rụng ?
Sầu có còn đâu... mà mắt cay !
Nhìn ai hạnh phúc đong đầy
Ta về gom hết mây bay xây cầu
Tuyết sương pha trắng mái đầu
Mắt môi cũng nhuộm thấm màu thời gian
Nhủ lòng thôi cố bình an
Cho tâm thanh tịnh giữa miền phù hoa ( * )
Chuyện buồn đâu phải mình ta
Nỗi đau nào cũng phôi pha theo dòng
* Lời của một Thiền Sư