Thôi thì chớ trách bể dâu
Xuân sang sâu nặng lắm câu ân tình
Đầu cành ngập ánh bình minh
Phải lo chăm chút bông bình bông mai
Mai vàng-sẽ sớm tàn phai
Thì thôi đừng có trách ai đổi dời
Mày ngài say mộng viễn khơi
Xa xăm như cánh nhạn trời biệt tăm
Xanh xao phiến đá trầm ngâm
Nghẹn ngào dòng chữ đăm đăm mịt mờ
Thuyền trôi tách bến xa bờ
Cũng đành chia biệt-Đợi chờ nữa chi?
Xuân tình chẳng có mấy khi
Ngẫm đi suy lại ai bi được gì????
Cuộc đời như bóng ngựa phi
Ánh trăng soi bóng diệu kì đáy sông
Rượu xuân sóng sánh ngập lòng
Ai đi nhớ tiếc ngày đông lạnh lùng