ANH BA KẾT
Ba chiếc xe chở đủ người từ Phan Thiết nhắm hướng Bắc Bình mà tiến đúng 9 giờ 30 sáng, xe chạy bon bon ngồi bên nhau lếu láo đủ thứ chuyện thật vui, chạy được 30 cây số Tôi liền gọi Anh Ba:
<!--[if !supportLists]-->- <!--[endif]-->Alo ! Xin lỗi phải Anh Ba không ? . . . Tụi Em đang ra nhà Anh, không biết còn bao xa . . . Dạ, Vâng . . . Em biết . . . nhớ nhà Anh rồi, Cám ơn Anh.
Xe chạy một đổi đã đến nhà, Anh kỹ lưỡng ra đường đón Tụi này thật vui. Anh là người Bạn học cùng lớp hơn 40 năm nay, là người Anh lớn tuổi nhất lớp luôn có tư cách và cái tên Anh Ba Kết lâu nay, gặp lại vẫn bộ đồ làm việc đơn sơ với mái tóc nghệ sĩ không thay đổi cùng nụ cười nhè nhẹ, Anh bắt tay từng người mời vào, căn nhà khang trang rộng rãi ngồi rót trà uống trên 2 bộ bàn ghế trắc đẹp rộng to, sau đó dẫn đi tham quan nhà và xưởng thật rộng cùng nhiều công nhân đang làm việc mà giải thích tường tận công việc không dấu nghề nếu ai muốn hiểu và biết. Nghe đâu đó Anh đã đầu tư trồng cả 100 mẫu khoai mì trong rừng sâu mà nghe Tụi Tôi đến Anh bỏ hết chạy về nhà đón.
Xong tham quan, Anh mời tất cả vào 2 cái bàn tròn đồ ăn uống đủ thứ, 1 bàn đàn ông 1 bàn đàn bà mà Anh đã chuẩn bị vào ngày hôm qua khi nghe Tụi Tôi ra. Vào bàn ăn thật vui, người nói kẻ nghe, người nhìn ra bạn cũ kẻ có thêm bạn mới, thật vui ấm áp tình Anh Em Bạn Hữu. Đang vui, Anh nói trong xúc động thật tâm của Anh :
<!--[if !supportLists]-->- <!--[endif]-->Nghe tin các Anh Em ra thăm, Tôi thật vui mừng . . .
Đúng vậy! Anh Ba ở đây ngày tối cứ lam lũ nên ít có người gần, nên gặp lại Tụi Tôi Anh rất mừng vui, nhất là những người bạn cũ. Bàn phụ nữ ăn xong kéo nhau ra trước hát Karaoke rổn rảng thật hay vui, bàn trong cánh đàn ông vẫn nhậu lâu lâu chạy ra hát một bài rồi vào nhậu tiếp, lại có cái phòng không mấy đàn bà không hát vào mở máy lạnh đánh bài thật vui. Đến 2 giờ trưa hết nhậu kéo nhau ra bàn ngoài cùng hát đủ loại nhạc tân rồi cổ.
2 giờ 30 Tôi nói với Anh Ba, thôi Tụi Em về, Anh nói ở lại thêm 1 giờ nữa mà nước mắt chảy rồi Anh nói tiếp:
- Tụi Em mà về, Anh rất buồn trong buổi chiều nay.
Rồi chảy nước mắt hơn, thật vậy Tui Tôi đã đem cái vui đến đột ngột và cùng Anh thật vui, giờ thì về làm sao không buồn được, thấy thế mà thương, cảm động vì không ngờ Tụi Tôi lại ở vị trí trong Anh thật nhiều như thế. Rồi cái ra về phải đến, cái chia tay phải về, mọi người lần lượt bắt tay Anh thân mật tình cảm mà trong ánh mắt Anh buồn buồn làm cho 16 người ít nhiều cũng đọng lại một thoáng gì đó khi lên xe nghĩ về con người có cái tên Ba Kết và người Vợ thật tốt mặc dù có người mới tiếp xúc Anh lần đầu.
Trên đường về sau cái lắng đọng về Anh Ba Kết mọi người trên xe cùng hát cùng hò đủ thứ, đủ bài rồi xe đã đến nhà mà ai ai cũng gần như chưa bằng lòng chấm hết bài hát. Thôi phải tạm biệt, sẽ gặp lại và vui cho những tháng ngày bắt đầu bóng xế Oke? Hẹn ngày gần đây! Ô quên còn một đôi hoàn hảo nữa khi mọi người đến nơi an toàn thì đôi ấy vẫn còn tiếp tục dong dũi bằng xe gắn máy 25 km. Cố lên nha đôi hoàn hảo trong lòng Tôi.
Còn Anh Ba Kết đã tốt với Tụi Em và cũng hy vọng ngày nào đó đẹp trời gặp lại để cám ơn cái bụng tốt của Anh . . .
Anh Ba Kết!
Phan Thiết, Ngày 21.2.2012
NGUYENTIENDAO
@ Hãy yêu quý tất cả những gì mà Ta không thấy được hai lần .
John Ray