Thơ như chim nhỏ chuyền cành,
Muộn phiền, chân mõi,cánh mềm, mỏng manh.
Cắn đôi hạt thóc để dành
Nửa đong niềm nhớ đoạn đành dấu chôn.
Trời xa tím nhạt hoàng hôn
Vẫn còn nguyên nỗi bồn chồn xót xa.....
Mắt buồn nghiêng xuống thiết tha,
Lắng lòng chiêu cảm ánh tà dương trôi,
Chân chim- cánh bạc..đành thôi!...
Trên cành trú ngụ bồi hồi tiếng đêm
Nơi đây cọng lá thân mềm,
Lặng nghe gió hát....êm đềm ngủ quên.
Chiêm bao trở giấc buồn tênh,
Dường như thơ đã thênh thênh đường về.
Tàn đêm thoát mộng não nề,
Vô thường rốt ráo- cận kề cố tri....
Yêu thương sánh ngọc Lưu ly
Ta lo con trẻ, quên đi tuổi già.....