Đã qua rồi ngày họp lớp! Dư âm vẫn còn đầy.
Tất cả những hình ảnh ngày hôm ấy đọng lại mãi trong tôi... Rồi đến ngày sinh nhật blog, hôm 18 tháng 5 vừa qua.
Tôi nghĩ mình mới chỉ tham gia, chỉ viết có vài bài. Thôi thì hẹn các bạn lần sau.
Nhân lớp trưởng gọi điện...và các bạn...
"Thanh liên cũng về nữa Xuân, tụi bạn mình xa xôi thế mà còn có mặt... chẳng lẽ..."
Sao! bạn mình đi chứ? giọng Thuý Hương áp đảo, Y như Tiến Đạo: YES or NO.
...Mình bật cười to: Thưa em đi CHỊ à!
Sáng mới 3h30 mình vùng dậy làm tốc hành mọi trách nhiệm. Sắp xếp công việc đâu vào đó xong... Đến 8h30 mình tới T. Hương (HUONG TRA). Mình thở phào nhẹ nhõm, bây giờ thì chắc chắn được đi cùng các bạn rồi.
Các bạn ngồi xe vui vẻ không vấn đề gì. Còn mình không quen nên mới lên xe đã thấy chóng mặt.
"Tới chưa Thanh Liên?"
- Sắp tới rồi... Bạn ngậm kẹo the cho đỡ mệt.
Và xuống xe, hít thở... chưa sao...
Cả đoàn vào nhà Nhân ríu rít, lao xao như đàn chim. Không khí thật trong lành, làm con người tự dưng khoẻ khoắn hẳn ra. Tinh thần phấn chấn...
Nhà Nhân có khuôn viên khá rộng, vườn tược xanh tốt, trồng thanh long và nhiều cây ăn quả. Nhà cũng rộng thoáng mát, nhiều phòng...
Bên trái xây hồ nuôi cá kiểng. Bên phải treo dàn phong lan, có nhiều chậu nở thật đẹp...
Trước sân lại có một cây Mai cổ thụ thật hoành tráng... tuyệt vời.
Ai đi đâu, ai làm gì, riêng mình đi lòng vòng ngắm cảnh, tham quan khu vườn. Có nhiều thứ trái cây như: ổi, xoài, khế đu đủ chín vàng mát mắt.
Anh Nhân chặt luôn cây đu đủ vì cao quá, mình chọn vài quả vừa chín tới, thật hấp dẫn.
Thanh Liên hái mấy bông hoa tím trong vườn trang trí cho bánh Sinh nhật càng đẹp thêm.
Dàn máy vi tính được mở ra cho các bạn xem hình ảnh họp lớp vừa qua.
Bạn Hùng phụ trách đàn, Hùng chơi hay quá, dáng lại rất nghệ sỹ, suya thật...
Nhưng mà đừng nghe khen rồi chảnh nghen ông bạn.
Lại có mấy anh lớp lớn tới dự, ngồi một bàn, nói cười rôm rã.
Phước gọi to: Xuân phụ bưng cái này dùm mình đi. Mình vừa bưng đĩa gỏi gà ra bàn, thấy Tô Lãn ngồi cùng các bạn Nam
"Chời! chời! Người ta phụ bếp mà o ngồi đây hả? Tô Lãn nhướn mày
- Ờ... tiếp khách mà.
Đến lúc khai mạc, bạn Nhân mở trực tuyến. Chà... lúc này mới ồn ào náo nhiệt đây. Ai cũng tranh thủ tới trước máy quay nói vài lời. Hỏng biết Phán quậy có thức mà xem không nữa. Chắc có lẽ ôm vợ ngủ quên đường về rồi nên hỏng có tiếng tăm gì ráo trọi...
Rồi đến mục ca hát, nói đến nhạc là phải nói đến Hương, Liên, Thuần. Các bạn hát miệt mài không mõi mệt. Ba con chim hoạ mi trong vườn11B, các bạn dễ thương lắm!
Ngồi gần đó, ba đức lang quân nhìn ba cô vợ quậy tưng bừng cùng các bạn...Tôi thấy các bạn thật hạnh phúc...
Nhân Lành đóng vai chủ nhân nên bận túi bụi, chỉ kịp uống nước rồi thi nhau quay phim, thật đáng khâm phục các bạn mình... nhiệt tình và đáng yêu quá đi...
Rồi cuộc vui cũng tới lúc chia tay. Chụp ảnh lưu niệm, bắt tay lại hẹn hò.
Qua hai lần họp mặt, gặp lại các bạn. Tôi cảm thấy lắng đọng cả niềm vui và cả nỗi buồn.
- Buồn vì khi ở bên các bạn, mình mới cảm nhận mình đã mất thật nhiều cuộc đời mình cho cuộc sống đời thường. Đã qua rồi, mất rồi còn có tìm lại được đâu? Thôi thì còn bao tháng ngày còn lại... Sao hả các bạn?
Còn niềm vui thì... bao la bát ngát. Bên vòng tay thân ái, yêu thương của các bạn..Trong khoảnh khắc... mình tìm lại NGÀY XƯA...
Cái 0 này... Hát nữa đi Ngọc Xuân ơi!...
NGỌC XUÂN đêm 20/5/2013