VẾT THẸO
Tôi sinh ra lớn lên tại một gia đình bình thường, được đi học và có sự giáo dục cha mẹ nên biết sống và sống thế nào cho ra sống, mãi đến nay tôi chưa bao giờ có lầm lỗi hay làm một việc gì đó mà người khác không bằng lòng, trong thâm tâm tôi luôn và muốn làm việc gì đó có ích cho tôi cho xã hội dù đang ở phương trời nào và nghịch lại tôi chưa bao giờ có ý hại hay lòng tham dành cho mình cái tốt đẹp, muốn thành phải do cái não của mình và thành thật sự. Có lần một người Âu sau khi làm viêc với tôi hết, đến giờ ăn tôi và anh cùng ăn chung thì lúc này hay nói hỏi cái riêng, anh có vẻ thích tôi có lẽ do câu nói, tôi là người Vietnam trong người có dòng máu Lạc Hồng nên luôn thương yêu nhau. Anh người Âu đã có lần sang Vietnam có tìm hiểu nên biết 2 chữ Lạc Hồng và cũng chính cái hôm đó trên người tôi mang cái thẹo khá lớn.
Tôi và anh chàng người Âu đó đang ngồi ăn, tâm tình chuyện nhau vui vẻ gần hết giờ, từ xa một cô gái người Á châu chạy đến, vừa chạy vừa la, làm ơn cứu tôi sau lưng một gã đàn ông to lớn da đen khỏe mạnh rượt đuổi mà không ai cứu, cứ mở to mắt nhìn. Thấy thế tôi đứng lên cô gái ấy nhìn qua chạy đến liền nói bằng tiếng Việt rất chuẩn, cứu tôi với. Tôi như lò xo nhảy đến chận anh chàng da đen to khỏe kia để cô gái thoát vì biết chắc cô gái kia là người Vietnam, cô gái thoát nạn, anh da đen hùng hổ với tôi, mày có biết cô gái tao rượt đuổi ấy đã lừa tao bao tiền không? mày có biết tao tìm cô gái ấy bao năm không? mày có biết tao bỏ ra bao tiền bao lâu để tìm cô gái ấy không? Tôi trả lời, mọi việc có cảnh sát giúp mày chứ sao mày lại làm thế, chưa kịp nói thêm thì anh da đen quay qua bàn bên lấy cái chai đánh vào đầu tôi, máu chảy nhiều anh chàng người Âu đưa tôi vào bệnh viện cứu giúp. Vết thẹo còn trên tôi mỗi khi nhìn gương. Gởi nỗi niềm hẹn gặp sau. Tran Nguyen
Tôi sinh ra lớn lên tại một gia đình bình thường, được đi học và có sự giáo dục cha mẹ nên biết sống và sống thế nào cho ra sống, mãi đến nay tôi chưa bao giờ có lầm lỗi hay làm một việc gì đó mà người khác không bằng lòng, trong thâm tâm tôi luôn và muốn làm việc gì đó có ích cho tôi cho xã hội dù đang ở phương trời nào và nghịch lại tôi chưa bao giờ có ý hại hay lòng tham dành cho mình cái tốt đẹp, muốn thành phải do cái não của mình và thành thật sự. Có lần một người Âu sau khi làm viêc với tôi hết, đến giờ ăn tôi và anh cùng ăn chung thì lúc này hay nói hỏi cái riêng, anh có vẻ thích tôi có lẽ do câu nói, tôi là người Vietnam trong người có dòng máu Lạc Hồng nên luôn thương yêu nhau. Anh người Âu đã có lần sang Vietnam có tìm hiểu nên biết 2 chữ Lạc Hồng và cũng chính cái hôm đó trên người tôi mang cái thẹo khá lớn.
Tôi và anh chàng người Âu đó đang ngồi ăn, tâm tình chuyện nhau vui vẻ gần hết giờ, từ xa một cô gái người Á châu chạy đến, vừa chạy vừa la, làm ơn cứu tôi sau lưng một gã đàn ông to lớn da đen khỏe mạnh rượt đuổi mà không ai cứu, cứ mở to mắt nhìn. Thấy thế tôi đứng lên cô gái ấy nhìn qua chạy đến liền nói bằng tiếng Việt rất chuẩn, cứu tôi với. Tôi như lò xo nhảy đến chận anh chàng da đen to khỏe kia để cô gái thoát vì biết chắc cô gái kia là người Vietnam, cô gái thoát nạn, anh da đen hùng hổ với tôi, mày có biết cô gái tao rượt đuổi ấy đã lừa tao bao tiền không? mày có biết tao tìm cô gái ấy bao năm không? mày có biết tao bỏ ra bao tiền bao lâu để tìm cô gái ấy không? Tôi trả lời, mọi việc có cảnh sát giúp mày chứ sao mày lại làm thế, chưa kịp nói thêm thì anh da đen quay qua bàn bên lấy cái chai đánh vào đầu tôi, máu chảy nhiều anh chàng người Âu đưa tôi vào bệnh viện cứu giúp. Vết thẹo còn trên tôi mỗi khi nhìn gương. Gởi nỗi niềm hẹn gặp sau. Tran Nguyen