Dù chưa hề biết nhưng đã xem hình các bạn thật vui thích, rất hy vọng ngày bắt tay nhưng khó hy vọng, đành thôi. Cũng để chia vui cái vui của tôi xin các bạn đọc những lời dưới.
1 Tên tôi
Thấy các bạn vui đoàn tựu, vì người Vietnam tôi muốn gần các bạn để chia cái gì trong lòng tôi có, những cái vui buồn tôi có được câu chuyện này mà tôi vui mãi đến ngày nay nhất là gặp người Vietnam, Tôi hãnh diện câu chuyện này có nói cho 1 người nghe là người bên tôi mà người đó thấy bình thường, đó là vợ tôi bởi không là Vietnam. Bây giờ tôi gởi cho các bạn để chia, ngày đó tôi qua nước khác đi làm gọi là hợp đồng đi ký, đại diện công ty qua nước Bulgarian, thật vui lần đầu trên đời khi xuống sân bay họ đón tôi lần đầu tiên không biết người nên ghi bảng có tên tôi thật lớn, nhìn ở xa là thấy liền, khi tôi bước ra họ không nghỉ là tôi do hình thể không to béo như những người ở đây nên không nhìn đến, thấy thế tôi vẫn yên lặng đứng gần đó, tôi thử họ xem sao, khi hết người họ nói với nhau bằng thứ tiếng Bulgarian mà tôi đoán là tìm không thấy tôi lúc lâu sau tôi bước đến mở miệng người mà tụi mày tìm là tao đây, tôi cho biết tôi đến đây là làm việc đó, bao người đón tôi ồ lên rồi rất trọng tôi đưa ra xe về khách sạn nhiều tiền. Sáng mai họ đưa tôi đến công ty và cuối cùng tôi làm lợi cho họ khá nhiều thay vì hợp đồng 3 triệu thành 4 triệu, họ mừng vui đãi tôi buổi tiệc tối rồi sáng mai đi thắng cảnh, trong lúc ăn hỏi thăm về tôi, tôi thật tình nói hết, tôi sống tại Vietnam rồi trốn đi nước ngoài bằng ghe nhỏ sau đó học và đi làm... đi làm... họ nghe cười rồi nói tao không tin, tôi cười lại. Cứ để họ không tin nhưng dẫu sao họ vẫn cám ơn tôi do tôi làm lợi cho họ.
Đó là câu chuyện khi gặp ai mà nói với tôi tiếng Việt tôi nhớ. Gởi các bạn vài lời của tôi, hẹn gặp sau,Tran Nguyen
1 Tên tôi
Thấy các bạn vui đoàn tựu, vì người Vietnam tôi muốn gần các bạn để chia cái gì trong lòng tôi có, những cái vui buồn tôi có được câu chuyện này mà tôi vui mãi đến ngày nay nhất là gặp người Vietnam, Tôi hãnh diện câu chuyện này có nói cho 1 người nghe là người bên tôi mà người đó thấy bình thường, đó là vợ tôi bởi không là Vietnam. Bây giờ tôi gởi cho các bạn để chia, ngày đó tôi qua nước khác đi làm gọi là hợp đồng đi ký, đại diện công ty qua nước Bulgarian, thật vui lần đầu trên đời khi xuống sân bay họ đón tôi lần đầu tiên không biết người nên ghi bảng có tên tôi thật lớn, nhìn ở xa là thấy liền, khi tôi bước ra họ không nghỉ là tôi do hình thể không to béo như những người ở đây nên không nhìn đến, thấy thế tôi vẫn yên lặng đứng gần đó, tôi thử họ xem sao, khi hết người họ nói với nhau bằng thứ tiếng Bulgarian mà tôi đoán là tìm không thấy tôi lúc lâu sau tôi bước đến mở miệng người mà tụi mày tìm là tao đây, tôi cho biết tôi đến đây là làm việc đó, bao người đón tôi ồ lên rồi rất trọng tôi đưa ra xe về khách sạn nhiều tiền. Sáng mai họ đưa tôi đến công ty và cuối cùng tôi làm lợi cho họ khá nhiều thay vì hợp đồng 3 triệu thành 4 triệu, họ mừng vui đãi tôi buổi tiệc tối rồi sáng mai đi thắng cảnh, trong lúc ăn hỏi thăm về tôi, tôi thật tình nói hết, tôi sống tại Vietnam rồi trốn đi nước ngoài bằng ghe nhỏ sau đó học và đi làm... đi làm... họ nghe cười rồi nói tao không tin, tôi cười lại. Cứ để họ không tin nhưng dẫu sao họ vẫn cám ơn tôi do tôi làm lợi cho họ.
Đó là câu chuyện khi gặp ai mà nói với tôi tiếng Việt tôi nhớ. Gởi các bạn vài lời của tôi, hẹn gặp sau,Tran Nguyen