Tôi lớn lên vùng Nông Thôn thật cực khổ, Ba Mẹ phải vào rừng sâu hầm than đốn củi, gồng gánh về Thành Phố bán để sống nên Tôi được gởi nhà Nội Ngoại nơi nào rảnh.
Bỗng phong trào trồng cây bán trái nổi lên có phần thong thả bớt cực, “Nhà nhà trồng, người người trồng”. Ba Mẹ thấy thế tích cực mượn vay vốn trồng, vài năm khá rồi trồng thêm khá thêm hơn.
Từ đó đời Tôi lên hương, không đi học vùng Quê mà học Thành Phố có xe đưa rước. Nhưng có gì đó...
Phan Thiết, Ngày 11.6.2013
NGUYENTIENDAO
@ Một người không sống được một trăm năm, thế mà Anh ta lo lắng khá đủ cho một ngàn năm.
Tục Ngữ Trung Quốc