Nắng buổi trưa - hanh vàng khu vườn vắng
Gió hắt hiu ôm nhẹ chiếc võng buồn
Tiếng ve sầu rã rích mãi trên không
Xoay xoáy ký ức tân cùng dòng dĩ vãng
Đã bỏ rơi nỗi nhớ sau lưng
Bỏ rơi một mối tình thánh thiện
Tình yêu lưng chừng - tôi khắc khoải niềm riêng
Trong nhân thế tôi quên đi phiền muộn
Tìm tới tìm lui - chưa có nửa riêng mình
Thế gian ơi! ôi rộng lớn vô cùng
Tôi đi mãi tìm hoài chẳng thấy
Những cành hoa nở - tàn và đã héo
Những cuộc tình kẻ đến người đi
Tôi ước mơ gặp tình yêu thuở ấy
Hiền dịu ánh trăng - đăm thắm nhánh hoa hồng
Chiêm bao là ảo ảnh muôn màu
Tôi choáng ngợp lung linh niềm hạnh phúc
Đã là ước mơ thì chiêm bao không thật
Giấc mộng tàn - còn lại nỗi xót xa
Nắng buổi chiều - sầu muộn thướt tha
Em thánh thiện - để đời ta vụn vỡ
NGUYỄN THI NGỌC XUÂN