Hoàng hôn buông tím thẩm một góc trời,
Xao xuyến nhớ nắng trưa hè nồng cháy.
Ngập thiết tha mong bình minh thức dậy,
Lại bồn chồn tiếc nuối bóng trăng đêm.
Mộng mị cuộc đời: một tấm lưới giăng êm,
Đã vây bủa suốt thời ta tìm kiếm.
Ngõ hoang liêu nỗi niềm yêu tắt lịm,
Ngước mõi mòn khi khuất dấu chân chim..
Mắc muộn phiền nghe tiếng gió ru tim,
Có rơi hết nhọc nhằn trong mưa bụi?
Hạnh phúc đắm say? xót xa? buồn tủi?
Xoáy cuộc đời cơn luân vũ nổi trôi..
Chốt chặt nỗi buồn_ Niềm vui sẽ đến thôi,
Ta đồng cảm,giọt ưu tư"quá thật".
Ngắm chiều rơi dâng tràn trăm cung bậc,
Sóng bạt ngàn cuốn dĩ vãng trôi xa.
Ta trở về! Ta đang thật là ta,
Gột đau xót, ta khuyên tâm thuần khiết.
Sẽ xòe tay buông bỏ niềm nuối tiếc,
Trọng lời thơ, niềm da diết tận cùng.
Xin chia cùng, xin sẻ bớt mông lung,
Sẽ về đâu? khi vẫy vùng trong sóng
Sóng đẫy đưa:Ta ơi đừng tuyệt vọng,
Chiều êm trôi như giấc mộng bình thường.
Dẫu biết đời là trăm mối tơ vương,
Chia cùng bạn nỗi niềm yêu Thánh thiện