ĐI TÌM ĐỊA ĐIỂM HỌP MẶT (cuối)
Đến một khu du lịch khác ở Long Sơn - Suối Nước, nhìn mãi chẳng biết tên là gì vì không có bảng hiệu, không một bóng người, chúng tôi tự do dạo một vòng tham quan. Cả một quần thể kiến trúc: nhà hàng, nhà nghỉ, đường đi ngoằn ngoèo lạnh tanh, các công trình cơ bản đã xây dựng xong nhưng chưa được tô trát, sơn phết, lót gạch; cũng không biết vì lý do gì đã ngừng thi công nhiều năm nay, gạch, cát đá ngổn ngang trông ảm đảm, buồn tẻ thấy rờn rợn. Chúng tôi nói đùa: vào đây một mình chắc là không dám - sợ ma. Mọi người cùng cười đặt tên cho nơi này là khu nhà ma.
Cách không xa khu nhà ma, một điểm du lịch khác có thể nói là rất lý tưởng, có tên là Thanh Thi, khu du lịch này đã hoạt động một thời gian nhưng không hiểu vì sao lại ngưng; duy nhất chỉ có một người làm công đang tưới cây; nhà hàng, nhà nghỉ, đường đi lối lại rất là đẹp, có cái cầu bắc qua một con suối nhỏ trồng bông sen và súng rất thơ mộng, tôi tưởng tượng có lẽ trước đây còn có cả những đàn cá tung tăng bơi lội…Chúng tôi rất vừa ý chọn nơi sinh hoạt họp mặt là tầng trệt của một khu nhà, một mặt giáp bờ biển, một mặt giáp bể bơi tuy vẫn còn nước nhưng đã đóng rong rêu do lâu ngày không được chùi rửa, sử dụng. Không khí mát mẻ ở đây đã làm dịu đi phần nào nóng nực suốt mấy tiếng đồng hồ lòng vòng chạy tới chạy lui. Hỏi thăm mãi mới có số điện thoại của người quản lý nhưng liên lạc hoài không trả lời.
Trời chiều lắm rồi, đi thêm một điểm nữa cũng ở Long Sơn - Suối nước, khu du lịch cũng giáp với bờ biển có tên Sông Lam, tên một con sông nổi tiếng ở tỉnh Nghệ An, làm tôi liên tưởng đến đội bóng đá Sông Lam Nghệ An có nhiều cầu thủ xuất sắc vang bóng một thời: Hồng Sơn, Sĩ Hùng, Văn Quyến…Sông Lam còn làm tôi nhớ đến bộ phim “Ngày ấy bên sông Lam” được xem cách đây trên 30 năm, nói về những người lính hoạt động bí mật trong thời kỳ chiến tranh với Pháp…Người phụ nữ nước da ngăm ngăm đen vì nắng gió biển có giọng nói Nghệ An lơ lớ pha một vài âm của miền Nam nhiệt tình hướng dẫn chúng tôi xem nơi sinh hoạt, nơi nghĩ đêm, nơi lửa trại. Chúng tôi chọn khu nhà lục giác mái lợp lá dừa nước, nền lót gạch bát tràng, không có vách làm nơi họp mặt. Xem như thời gian, địa điểm là xong nhưng giá cả thì chưa trả lời được vì người quản lý chiều nay nhậu sỉn quá, gọi mãi mà dậy không nỗi. Người phụ nữ ghi lại số điện thoại có gì ngày mai liên lạc lại.
Thế là mất tong hơn một buổi, nói chính xác là hơn sáu tiếng đồng hồ gối mỏi, chân chùn, người lấm tấm hồ hôi mà kết quả chưa khả quan gì mấy. Bù lại chúng tôi được nhà hàng Đồng Tháp chiêu đãi một bữa ra phết, gồm các món: gỏi cá mai cuốn bánh tráng rau sống chấm với một thứ nước sền sệt, trong thứ nước sền sệt đó có đậu phộng rang giả thật mịn và chuối sứ chín xay nhuyển, ngon hết chỗ nói; mực trứng hấp gừng chấm với nước mắm gừng mà mỗi lần cắn một miếng mực phải nhai thêm miếng gừng xắt nhỏ thành sợi mới thấy hết hương vị của nó; bún ăn với nước súp nấu bằng móng heo, càng húp càng thấy ngon; chả cá hấp cắt thành từng lát mỏng, to bằng hai ngón tay ăn vào có cả hương vị của tiêu sọ làm người thấy rân rân; đĩa tôm biển đỏ au nhìn thật hấp dẫn nhưng không tài nào ăn nỗi vì quá no nê…
Mười chín giờ, chúng tôi cám ơn bắt tay vợ chồng nhà Hàng Đồng Tháp và tạm biệt Hòn Rơm - Mũi Né giữa bầu trời cuối tháng 2 âm lịch tối đen như mực. Xe đã nổ máy, vợ chồng chủ nhà hàng Đồng Tháp còn theo ra tạm biệt “see you again” một lần nữa mới chịu vào nhà./.
PĐN
Dự kiến địa điểm họp mặt tại khu du lịch Thanh Thi
Dự kiến địa điểm họp mặt tại khu du lịch Sông Lam
Đến một khu du lịch khác ở Long Sơn - Suối Nước, nhìn mãi chẳng biết tên là gì vì không có bảng hiệu, không một bóng người, chúng tôi tự do dạo một vòng tham quan. Cả một quần thể kiến trúc: nhà hàng, nhà nghỉ, đường đi ngoằn ngoèo lạnh tanh, các công trình cơ bản đã xây dựng xong nhưng chưa được tô trát, sơn phết, lót gạch; cũng không biết vì lý do gì đã ngừng thi công nhiều năm nay, gạch, cát đá ngổn ngang trông ảm đảm, buồn tẻ thấy rờn rợn. Chúng tôi nói đùa: vào đây một mình chắc là không dám - sợ ma. Mọi người cùng cười đặt tên cho nơi này là khu nhà ma.
Cách không xa khu nhà ma, một điểm du lịch khác có thể nói là rất lý tưởng, có tên là Thanh Thi, khu du lịch này đã hoạt động một thời gian nhưng không hiểu vì sao lại ngưng; duy nhất chỉ có một người làm công đang tưới cây; nhà hàng, nhà nghỉ, đường đi lối lại rất là đẹp, có cái cầu bắc qua một con suối nhỏ trồng bông sen và súng rất thơ mộng, tôi tưởng tượng có lẽ trước đây còn có cả những đàn cá tung tăng bơi lội…Chúng tôi rất vừa ý chọn nơi sinh hoạt họp mặt là tầng trệt của một khu nhà, một mặt giáp bờ biển, một mặt giáp bể bơi tuy vẫn còn nước nhưng đã đóng rong rêu do lâu ngày không được chùi rửa, sử dụng. Không khí mát mẻ ở đây đã làm dịu đi phần nào nóng nực suốt mấy tiếng đồng hồ lòng vòng chạy tới chạy lui. Hỏi thăm mãi mới có số điện thoại của người quản lý nhưng liên lạc hoài không trả lời.
Trời chiều lắm rồi, đi thêm một điểm nữa cũng ở Long Sơn - Suối nước, khu du lịch cũng giáp với bờ biển có tên Sông Lam, tên một con sông nổi tiếng ở tỉnh Nghệ An, làm tôi liên tưởng đến đội bóng đá Sông Lam Nghệ An có nhiều cầu thủ xuất sắc vang bóng một thời: Hồng Sơn, Sĩ Hùng, Văn Quyến…Sông Lam còn làm tôi nhớ đến bộ phim “Ngày ấy bên sông Lam” được xem cách đây trên 30 năm, nói về những người lính hoạt động bí mật trong thời kỳ chiến tranh với Pháp…Người phụ nữ nước da ngăm ngăm đen vì nắng gió biển có giọng nói Nghệ An lơ lớ pha một vài âm của miền Nam nhiệt tình hướng dẫn chúng tôi xem nơi sinh hoạt, nơi nghĩ đêm, nơi lửa trại. Chúng tôi chọn khu nhà lục giác mái lợp lá dừa nước, nền lót gạch bát tràng, không có vách làm nơi họp mặt. Xem như thời gian, địa điểm là xong nhưng giá cả thì chưa trả lời được vì người quản lý chiều nay nhậu sỉn quá, gọi mãi mà dậy không nỗi. Người phụ nữ ghi lại số điện thoại có gì ngày mai liên lạc lại.
Thế là mất tong hơn một buổi, nói chính xác là hơn sáu tiếng đồng hồ gối mỏi, chân chùn, người lấm tấm hồ hôi mà kết quả chưa khả quan gì mấy. Bù lại chúng tôi được nhà hàng Đồng Tháp chiêu đãi một bữa ra phết, gồm các món: gỏi cá mai cuốn bánh tráng rau sống chấm với một thứ nước sền sệt, trong thứ nước sền sệt đó có đậu phộng rang giả thật mịn và chuối sứ chín xay nhuyển, ngon hết chỗ nói; mực trứng hấp gừng chấm với nước mắm gừng mà mỗi lần cắn một miếng mực phải nhai thêm miếng gừng xắt nhỏ thành sợi mới thấy hết hương vị của nó; bún ăn với nước súp nấu bằng móng heo, càng húp càng thấy ngon; chả cá hấp cắt thành từng lát mỏng, to bằng hai ngón tay ăn vào có cả hương vị của tiêu sọ làm người thấy rân rân; đĩa tôm biển đỏ au nhìn thật hấp dẫn nhưng không tài nào ăn nỗi vì quá no nê…
Mười chín giờ, chúng tôi cám ơn bắt tay vợ chồng nhà Hàng Đồng Tháp và tạm biệt Hòn Rơm - Mũi Né giữa bầu trời cuối tháng 2 âm lịch tối đen như mực. Xe đã nổ máy, vợ chồng chủ nhà hàng Đồng Tháp còn theo ra tạm biệt “see you again” một lần nữa mới chịu vào nhà./.
PĐN
Dự kiến địa điểm họp mặt tại khu du lịch Sông Lam