Có bóng ai chồng chềnh sông nhỏ,
Đón xuân bằng vò vỏ âu lo.
Đò chiều sông lạnh co ro,
Trầm tư canh cánh... đủa so ngắn dài.
Một đời trĩu nặng oằn vai,
Xoè tay nhẩm đếm ngày dài đang vơi.
Dòng sâu đắng dạ trùng khơi,
Ngược con sóng vỗ nghẹn lời thương con.
Từ ngày cha khuất đầu non,
Thân cò sục sạo héo hon sớm chiều.
Hoàng hôn lặng lẽ liêu xiêu,
Lo con đỡ lạnh cũng nhiều đắng cay.
Ráng chiều mờ khuất chân mây,
Trắng đêm quạnh quẻ, tím ngày buồn tênh.
Lối mòn tranh tối cong vênh,
Mớ rau, bó củi lênh đênh đò nghèo.