Vườn khuya thảnh thót vạc kêu đêm.
Trăng bước nhẹ tênh đến bên thềm.
Liễu nghiêng tay níu, mềm thân rũ,
Trăng liễu giao đầu, dạ lan vương...
Có nghe đêm rằm thơm ngát hương,
Trăng cũ nồng say, toả dặm trường
Bóng liễu dịu mềm, mi chuốt nhẹ,
Giữa trời nhân chứng một rèm sương.
Mộng đẹp cao vời quên đắng cay,
Trăng liễu đuối trong cuộc sum vầy
Trời già cũng xót, mây lay động.
Êm đềm gió nhẹ... lã lơi không?
Thiên mệnh đoạ đầy ngăn núi sông,
Tuyệt diễm vầng trăng.chẳng thay lòng
Liễu duyên dáng đón đêm rằm tới
Tao ngộ tận cùng hoá công ơi!
Ý từ Bài thi Đường :Trăng cũ phô đầu bạc
Liễu tơ chuốt mi dài
Trăng Liễu xa ngàn dặm
Một tối hẹn vườn ai.