Nắng hanh vàng nhẹ nhàng ươm mầm lá
Lác đác những hạt mưa xen kẻ vuốt thân gầy
Không gian chuyển mùa lấn chen mưa và nắng
Gió trốn đi đâu mây hờ hững kiếm tìm
Ngỏ vắng vườn xưa bình yên giữa phong ba bão tố
Một bóng một hình đối diện với tâm linh
Vó ngựa chồn chân vết hằn trên lưng chưa mờ dấu
Những tưởng cuối đoạn đường ngã bóng từ đây
Em chợt đến điểm trang cho ta nhiều màu sắc
Khuấy động nhịp tim, chao đảo đoạn đường thừa
Trước vực thẳm chênh vênh nhìn nhau không từ để nói
Thoảng một chút buồn, khuất lấp sóng cuộn dâng
Vẫn biết thế nhưng đường xưa còn đó
Ngỏ vắng bỗng xôn xao chim ríu rít rộn ràng
Lối mòn xưa tung tăng nhiều hoa nắng
Cây đầy chồi, cành nẩy lộc, cỏ sẽ trãi thảm xanh
NGỌ điểm trang khoác cho mình yên cương mới
Tiến bước cuộc hành trình, mặc định của thời gian
Vết hằn xưa, nay khắc sâu niềm hạnh phúc
Mưa mỏng, nắng gầy, GIÁP NGỌ đón XUÂN sang
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN