Mười một năm Ngựa hẹn một lần qua...
Vàng cháy mộng kinh kha, trắng nuột cánh tay ngà,
Đèo hút gió, ngỡ bóng câu qua cửa.
Ngựa chồn chân, cuộc thế gian lần lửa,
Tráng sĩ mang gươm một thuở chẳng quay về.
Vó ngựa kiêu hùng, vườn dâu mộng bến quê,
Cồn gió cát, phủ màu rêu sương giá.
Ngựa hí vang vang, trống xuất quân rộn rã,
Áo chinh nhân... và da ngựa bọc thây.
Chuyện thuỷ chung thuần khiết vẫn xưa nay,
Đời cô phụ một lần yêu dâng trọn.
Núi vọng phu, tạc dáng ôm con mọn,
Sách nghìn thu thấm tình sử bi hùng.
Chẳng tiếc phân ly, lệ dành lúc trùng phùng,
Son sắc, kiên trung, một lòng trọn gánh...
Mẹ Việt Nam vẹn niềm kiêu hãnh,
Nói chuyện ngày xưa, chắp cánh nhạc và thơ.
Hồn vọng phu... dồn dập dạo khúc mơ,
Bao hiển hách trong dặm trường sương gió.
Tiếng ngựa phi ầm ào vang cuốn vó,
Bụi thời gian làm sao dễ xoá mờ.
Năm chuẩn đề... xin viết một ý thơ,
Có bóng chinh y... vó ngựa hùng... năm NGỌ.