F Ghi chép - NGÀY KHÔNG QUÊN (1) ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Ghi chép - NGÀY KHÔNG QUÊN (1)

           Ý tưởng có một đêm đốt lửa trại để tìm lại khoảng trời thời niên thiếu được bạn Kiệt đưa ra và dự kiến tổ chức vào dịp họp lớp lần thứ 17 năm ngoái song chưa có điều kiện nên chưa thực hiện được. Lần này, theo lời mời của bạn Ba Kết muốn tất cả các bạn chung niềm vui với gia đình vì vừa hoàn thành trang trại trồng trọt, chăn nuôi. Thế là các bạn đi đến thống nhất vừa thăm gia đình bạn Ba Kết, vừa tổ chức sinh nhật cho 7 bạn có ngày sinh trong tháng 9, vừa đón mừng trung thu năm 2014 và vừa đốt một đêm lửa trại ca hát nhảy múa cho bái xái rã rời chân tay mới đã.
Trước một tháng, bạn bè gần xa nôn nao, sắp xếp công việc, í ới alô thông báo cho nhau; những bạn chủ chốt thì lo phác họa nội dung chương trình, tìm bài hát tập thể, lồng đèn trung thu, đặt bánh sinh nhật, thực phẩm ăn uống, phương tiện đi lại… mong từng ngày để được gặp  nhau. Rồi thì việc gì đến đã đến, sáng thứ 7, các bạn ở Sài Gòn đã ra đi khi gà chưa gọi sáng, chuông điện thoại của người ngồi trên xe, người đang ở nhà, người Phan Thiết, người Bắc Bình cứ rung lên liên tục, “đến đâu rồi? -Tụi mình ra trước nha! -Bọn tui chờ xe bus! -Nhớ đón Ngọc Hùng ở ngã ba Kim Ngọc!...” cứ thế mà nhốn nháo inh ỏi cả lên. Riêng tôi lại trúng ngày làm bù nên mãi đến gần 4 giờ chiều mới xong việc với một Công ty tại Phan Thiết, tức tốc phóng tắt theo đường Tôn Đức Thắng nối dài để đón xe bus tại đường 19/4 Phường Xuân An. Trời Phan Thiết như trêu ngươi, bên này vòng xoay siêu thị Lotte nắng chang chang, bên kia thì mưa như trút, thế là phải tìm đường qua cầu Sở Muối mới đến được điểm hẹn. Chúng tôi là tốp cuối cùng lên đường ra nhà bạn Ba kết.
Những chuyến xe bus cuối tuần chạy ra hướng Bắc người chật cứng như nêm, nhưng hễ có khách là dừng, là đón, bất kể trên xe khó khăn lắm mới kiếm được chỗ đứng. Không những chở người mà còn chở đủ mọi thứ, kể cả hàng hải sản; lại tấp vào cây xăng đổ nhiên liệu, cửa lên xuống khóa kín mít, máy lạnh trên xe có trang bị nhưng để nhìn chơi, không một chút gió lồng vào, nóng như ngồi trong lò bánh mì; mọi thứ mùi trong xe hòa quyện với nhau bốc lên thành cái mùi chưa có trong danh sách của Bách khoa toàn thư. Dọc theo hai bên đường bị đào, móc, bới thành những hầm, hố, hang với những ụ đất, đá ngổn ngang như đất nước vừa xảy ra chiến tranh. Chiếc xe cứ thế vòng vèo lượn theo những khoảng trống trên đường; người ngồi trên xe nghiêng ngã theo nhịp điệu lắc lư con tàu đi.
Vào đến thềm nhà bạn Ba Kết (Liên Phát) cũng là lúc vợ chồng Đàn Phước Chợ Lầu vừa tới, chúng tôi ai nấy rã rời ngồi duỗi chân chài bài. Con gái bạn Ba Kết cười chào chúng tôi: “Con nghe nói chỉ có 3 cô chú nên đưa honda đón vào; 7 người để con điện cho Ba”. Chiếc Innova 7 chỗ bạn Kiệt lái tức tốc vượt 7 cây số đường rừng ra đón chúng tôi. Trong khi chờ đợi, bạn Lãn vào bếp lục được xấp bánh tráng mỏng nhúng nước và chiếc bánh trung thu đem theo. Mọi người xúm nhau nạp năng lượng cho cuộc hành trình tiếp theo./.
(còn nữa)