Một đời người
sống có bao nhiêu
Ôi mười tám
năm bệnh tật quả nhiều
Em đau khổ
chịu đựng anh nào biết
Căn bệnh dày
vò không sao chữa hết
Hy vọng không
còn tình yêu đã chết
Anh chửi rủa
dằn vặt em đi
Đẩy em đến
ngưỡng cửa chia ly
Bao người
hâm mộ sao anh chối bỏ
Trái tim em
giờ đây thật sự dày vò
Xa anh ư lúc
này em đâu nỡ
Anh chửi mắng
ai người hứng đỡ
Cho anh vơi ray
rức nỗi cuồng đau
Bệnh quái ác
giết tình ta tươi sáng
Cho anh đau, tim em phải rụng rời
Thay vì khen
bằng ngàn lời trách móc
Anh có biết bao
lần rồi em khóc
Kiếm tiền
đâu nuôi con ăn học thuốc men
Thân mềm yếu
oằn vai em sắp quỵ
Anh mất đã
ba năm rồi anh nhỉ
Em ngồi đây
xâu lại đớn đau nầy
NTH
25-9-2014