F tháng 1 2020 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


TẾT ĐẾN TỪ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ

Đã nhiều năm trôi qua, nhưng cứ mỗi độ xuân về, Tết đến những ký ức tưởng chừng như ngủ quên trong tôi bỗng bừng thức, bồi hồi và xúc động. Ngày trước thời tiết không đỏng đảnh, mưa nắng bất chợt như bây giờ. Hết mùa nắng nôi rát bỏng lại đến đông dài lê thê, rét buốt. Cứ tháng 8 đến tháng 11 âm lịch, trời mưa liên miên, xối xả, lạnh giá căm căm bởi gió bấc tràn về. Hết tiết tiểu hàn, đại hàn, chớm lập xuân là chỉ còn mưa lây rây, lất phất. Lúc...

TẾT VỀ THIẾU MỘT CÀNH NÊU

Ký ức Tết trong tôi: Tết về thiếu một cành Nêu Ngày nhỏ, tôi thường quấn quýt bên ông ngoại, cái tính trẻ con nên thấy gì cũng tò mò, hỏi vặt. Những câu hỏi kéo dài không dứt, từ chuyện nọ lại xọ sang chuyện kia. Ấy thế mà, lúc nào ông cũng cười hiền giải đáp. Ví như cái dạo tôi núp sau bờ rào, lén nhìn cái sào đầy màu sắc bên sân nhà hàng xóm. Ông lại gọi về, hồ hởi bảo “Ngó làm gì con, nhà mình cũng dựng cành Nêu ngay mà!” Thiếu thời năm ấy,...

BÊN BÀ LÀ TẾT, BÀ ƠI!

Ký ức Tết trong tôi: Bên bà là Tết, bà ơi! Năm nào cũng vậy, những chuyến tàu rầm rập trên tuyến đường ray vắt qua khu phố nườm nượp biển hiệu quảng cáo lại báo hiệu cho cháu một cái Tết đang hối hả tìm về giữa guồng quay bộn bề công việc. Khi ấy, tâm khảm cháu bỗng khắc khoải hiện lên hình bóng thân thương của bà cùng một miền ấu thơ bình dị… Trong trang sách cháu học, người ta thường viết, mùa xuân là mùa đoàn viên, sum họp, mùa của hạnh phúc...

NGÀY 30 TẾT CỦA NĂM ẤY

Ký ức Tết trong tôi: Ngày 30 Tết của năm ấy Tiếng sàn nhà bằng nứa liên tục kêu cót két làm tôi thức giấc, tôi biết đó là tiếng bước chân mẹ thường thức dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Tôi thường uể oải lăn qua lăn lại trên giường không muốn dậy, nhất là vào những ngày thời tiết lạnh tê tái như ngày hôm đó. Nhưng sự tò mò của một cô bé 10 tuổi khiến tôi hé tấm chăn ấm áp ra để lén xem mẹ đang làm gì. Mẹ tôi ngồi xuống bên cạnh bếp...

QUÂY QUẦN BÊN BẾP LỬA HỒNG

Ký ức Tết trong tôi: Quây quần bên bếp lửa hồng Khi tôi đặt tay viết lên những dòng chữ này, Tết Canh Tý đã đến. Ở nơi đây, mưa đang mau hạt, tiếng mưa mỗi lúc một to hơn, mau hơn nhưng ký ức trong tôi lại là sự quây quần bên bếp lửa hồng. Cũng đã 20 cái Tết trôi qua, tính từ khi tôi chưa có nhận thức về Tết đến khi tôi dần trưởng thành. Còn nhớ ngày bé, mới chỉ từ 5 tới 10 năm đổ về trước, vào những lúc như này tôi đang háo hức lắm, à không,...

TẾT TÂY NGUYÊN

Ký ức Tết trong tôi: Tết Tây Nguyên 5 tuổi, tôi còn quá nhỏ để hiểu được thế nào là một cái tết xa nhà, khi ấy trong tôi chỉ là sự háo hức với những thứ mới lạ, một chút gì đó thích thú về một chuyến đi xa và có chút chạnh lòng vì phải xa mẹ. Bố con tôi bắt vội chuyến xe vào Nam trong một chiều cuối năm mưa phùn gió bấc, chỉ hai bố con mà không có mẹ.   Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều hôm đó, tôi như con mèo lười nằm ườn ra chiếu,...

5 CHA CON TRÊN MỘT CHIẾC XE ĐẠP

Ký ức Tết trong tôi: 5 cha con trên 1 chiếc xe đạp đi chơi Tết Tết! Chỉ vỏn vẹn một từ ấy thôi nhưng trong ký ức của tôi Tết là những gì sung túc, no đủ nhất, đầm ấm, vui sướng nhất! Gia đình tôi sống ở vùng nông thôn, ba mẹ quanh năm bám đất bám ruộng cũng chỉ đủ để lo cho ba chị em chúng tôi cái ăn, cái học. Việc nhà nông thì nhiều vô kể vì thế những đứa trẻ như chúng tôi tuổi thơ không chỉ...

TẾT NHỚ QUÊ NHÀ

Ký ức Tết trong tôi: Tết nhớ quê nhà Năm nay, Tết sắp đến, cả gia đình tôi đang hối hả dọn về căn nhà mới xây. Tôi gần như reo hò khi bước vào căn phòng ở lầu 2 dành cho mình, ngó sang hàng xóm thấy cả một vườn mai. Chắc họ chăm sóc những chậu mai hoa này cả năm qua, chờ đến dịp Tết sẽ mang đi ra chợ hoa để bán. Những cành khẳng khiu, điểm xuyết vài bông hoa mai vàng rực rỡ. Đúng là mùa Xuân phương Nam. Đã trải qua 38 mùa Xuân ấy, vậy mà tôi...

TẾT LÀ ĐỂ NHỚ VỀ...

Gió bắt đầu bớt lạnh. Những tia nắng yếu ớt chiếu xuống con đường làng. Hàng hoa dại đầu ngõ cũng bắt đầu hé những nụ đầu tiên sau giấc ngủ mùa đông dài đằng đẵng. Dòng người vội vã hơn ngày bình thường khi Tết đến gần, người lo sắm Tết, người lo mưu sinh và có những người ngồi nhớ lại những kỷ niệm xưa trước làn khói bếp bay lên từ nồi bánh chưng. Nội dắt xe lá dong từ đầu ngõ vào, dây buộc bị tuột, lá rơi ngổn ngang, tôi chạy ra đỡ nội. Mùi...

TẾT NHỚ LÀNG RỪNG

Tôi đã lớn lên bằng những giọt mồ hôi của cha mẹ, bằng nước của dòng suối nhỏ, và bằng sản vật của rừng. Tôi là người Kinh, nhưng lại được sinh ra ở một ngôi làng người Tày. Cuối những năm sáu mươi của thế kỷ trước, bố mẹ tôi cùng với rất nhiều gia đình từ một làng quê Bắc bộ, đã thực hiện một cuộc di cư lớn. Cuộc di cư làm thay đổi nhiều số phận, nhiều gia đình, dòng họ. Trong cái mất mát của sự tan tác chia lìa với mảnh đất tổ tiên, có một...