Gió mây giấu cả nỗi niềm,
Trăng nghiêng thềm cũ im lìm ngủ quên.
Sông chiều , bến vắng buồn tênh,
Sương đêm nhỏ hạt lênh đênh giấc dài.
Bình minh chẳng hẹn tương lai,
Ai soi gương vỡ trang đài nghìn thu...
Ngẫn ngơ một kiếp phù du,
Đem câu lục bát hát ru phận người...
Xót xa vui khóc...buồn cười,
Tâm tình trèo bút mặc người khen chê.
Chẳng vì tí chút ủ ê,
Bạn...Tôi.. mộc mạc tỉ tê phỉ tình......
Cạn từ có lúc lặng thinh,
Nợ....Duyên gắn kết chúng mình đó thôi.
Đọc qua...ý bạn...bồi hồi,
Trang thơ đâu khuất trên đồi cỏ mây....???