F Lời văn ngắn. NỖI NIỀM ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn. NỖI NIỀM

      Mưa thì tầm tã ướt át, nắng thì nóng oi bức không sao chịu được ở cái vùng trời này. Đến đây đã mấy hôm mà trời cứ mưa rồi mưa mãi, nắng rồi nắng mãi nên thật khó, thật chẳng ai ưa cái khí trời ẩm ướt, dai dẳng, thấm hơi lạnh và ám hơi nước này. Cả đất, cả trời bị màn mưa bao trùm như khói sương mù bó chặt lấy vùng trời làm u ám cả một trời cao nguyên, làm tẻ nhạt và bạc phếch cuộc sống nơi đây. Cái thời tiết ấy dễ làm con người ta quên đi nhiều thứ hoặc 1 vài thứ, hữu hình hay vô hình nào đó.
      Cơn mưa kéo dài 2 ngày con người ướt át nói chi đến những vật dụng nên tất cả đều trông mong dừng cơn mưa ngày mai Chúa Nhật đi dự lễ, thế mà cơn mưa vẫn nối tiếp điều độ thả những giọt nước, mãi gần 4 giờ sáng Chúa Nhật mưa hết hẳn nên việc đi dự lễ thỏa mãn đúng 5 giờ 30.
      Tại một Nhà Thờ, người thật đông phải đứng ra ngoài dự lễ vào ngày Chúa Nhật hôm nay, họ ăn mặc sạch sẽ đủ màu sắc thơm tho đủ mùi hương phấn đắt tiền, rồi họ tôn nghiêm rước Chúa thật nhiều, cầu nguyện cho cái thiếu của họ, gần như cả nhà thờ, rồi ra về ai cũng hớn hỡ vui tươi như vừa làm xong một việc gì đó thiên liên . Bước ra cổng ai cũng thấy có một người “Ăn xin”, ông già mù ngồi, với đôi mắt đục nhìn xa xa, trước mặt ông là cái nón vải đã rách tả tơi, ẩm ướt nước mưa, có lẽ ông đã ngồi đây lâu lắm với khuôn mặt khắc khổ không những nét nhăn trên trán mà còn những nếp xếp ly trên mặt tạo cho ông càng khắc khổ, những nếp nhăn sắp xếp trên mặt của tuổi già xô đẩy nhau như cho thấy ông đã từng qua đủ những sóng gió thời trai trẻ, nay đang mặc bộ đồ thấm nước mưa đã chuyển màu làm ông khẽ run nhưng phải ngồi vì cái sống.
       Người đi dự lễ Chúa Nhật về phải qua cổng, lướt qua ông mà ít ai quan tâm, họ vội vã đi qua ông lên những chiếc xe con bóng loáng nhiều tiền, người lại đi những chiếc xe 2 bánh thật đẹp mới toanh. Lại có chuyện 1 cô gái trẻ vẻ sang trọng, thời trang, dắt chiếc xe 2 bánh nhiều tiền cán lên cái nón của ông đang để xin tiền làm bắn nước lên chân trắng nõn của cô gái, liền liếc ông “Ăn xin”,  miệng lầm bầm “Chúa Nhật nào cũng gặp” mà bước đi.
       Mọi người ra về hết, ông “Ăn xin” lò mò lấy cái nón đựng tiền đếm được vài tờ giấy bạc mà nét mặt không vui, rồi lom khom đứng lên bước đi trong quán tính con đường đi lại lắm lần đến địa điểm 2 của ngày Chúa Nhật để tiếp tục.

         Phan Thiết, Ngày 23.4.2013
               NGUYENTIENDAO

   @ Đạo đức là sức mạnh của tâm hồn.
                      Rousseau