Ngày ấy câu chuyện xảy ra mà Anh không bao giờ nghĩ đến. Một ngày đẹp trời trong xanh, Anh đang lái chiếc xe của mình thật thích bon bon trên con đường quê dài và đẹp với tốc độ khá, bỗng từ xa Anh liếc nhìn có một đứa Bé ném vật gì đó vào xe, với một phản xạ tự nhiên Anh thắng xe đột ngột nên tiếng xe rít trên đường tạo một âm thanh khó cho người đi đường và một vết kéo giũa bánh xe và con đường, xe ngừng Anh bước xuống nhìn xe may mắn không bể kiếng mà trầy một vết bên hong xe, Anh vuốt vết trầy nhưng vẫn đau lòng rồi quay nhìn thằng Bé trong nét mặt hung dữ bước đến nó. Thằng Bé tuổi 14, nó cũng bước đến Anh trong nét mặt người có lỗi e ngại thấp thỏm, cả 2 gặp nhau tại một điểm mà không bao giờ nghĩ đến, Anh vôi chụp cổ thằng Bé nói liền, liên tục không kịp thằng Bé trần tình trong tư thế nóng nảy rồi như tỏa được gì đó khó chịu trong người, Anh tạm lặng yên nhưng vẫn nắm cổ thằng Bé, giờ thì nó thỏ thẻ nói:
<!--[if !supportLists]-->- Kính Chú! Cháu đã đón 4 chiếc xe, nhưng chẳng chiếc nào ngừng lại nên phải dùng đến viên sỏi và tập trung cố ném đừng để bể kiếng xe... rất may mắn chỉ trầy xe Chú...
Nghe đến đây cái nóng tức quay lại, Anh lại nắm cổ áo chặt hơn làm thằng Bé ọt ẹt rồi Anh nói:
<!--[if !supportLists]-->- Ai dạy bảo mày chơi những trò như thế này, mày có biết xe này bao nhiêu tiền không mà chơi ngu như thế?
Khi Anh nói tay đã nới nên thắng Bé nói tiếp:
<!--[if !supportLists]-->- Kính Chú! Con biết là làm điều ngu nhưng con không thể, con làm việc này để cứu một người Già cần sự sống, bà đang ở trong bụi cây mát kia.
Đúng vậy một người Già cần cấp cứu nên Anh chở đến Bệnh Viện, Anh lại biết thêm giữa người Già và thằng Bé không có một tình gì hết, nó chỉ là người qua đường cứu người, làm Anh nghĩ về mình, một con người tất cả đều hơn thằng Bé thế mà lại thua thằng Bé trong cách sống và suy nghĩ, Anh bước đến cám ơn thằng Bé đã cho Anh bài học, từ đó chiếc xe đời mới không còn trong lòng Anh lắm mà có chứa một đứa Bé đáng quý.
Phan Thiết, Ngày 24.4.2013
NGUYENTIENDAO
@ Đừng để sân khấu chiếm cuộc đời mà hay để cuộc đời luôn là cuộc đời.
TS