Ta trở về trường một sớm tháng tư,
Lớp học ngày xưa...gặp đàn em náo nức.
Nghe trái tim rộn ràng trong lồng ngực,
Bậc thang tần ngần..ta đã rất thân quen.
Trên lối này, cảm xúc vẫn đan xen.
Đường vào lớp có đôi chùm hoa dại.
Gốc xoài kia bao lần ta trộm hái,
Tặng bạn bè mình nhớ mãi nhau nha!
Tuổi học trò ngày ấy đã quá xa!
Ta về lại khi tóc mình bạc trắng.
Dòng thời gian vẫn trôi hoài thầm lặng,
Nước dưới sông xuôi chảy mãi không ngừng..
Ngày vội vàng như cánh phượng rưng rưng,
Đang thắp lên nền trời muôn sắc đỏ.
Ta nhắn gửi lòng mình trong cơn gió,
Thương thật nhiểu kỷ niệm thuở còn thơ.....
Ngày ta về nhớ năm tháng ngu ngơ,
Nhớ tuổi nhỏ ,mình cùng nhau chung học.
Bốn mươi năm dạn dày in mái tóc,
Vẫn muốn là học trò nhỏ ngày xưa.
Ngày ta về muôn hoa nắng đong đưa,
Chân quen bước đường Huyền trân công chúa.
Món chè đậu ngọt thơm như vây bủa...
Giờ tan trường..sao nhớ thế...bạn ơi!
Ngày ta về thương bạn bỏ cuộc chơi.
Bỏ nhân gian đi về nơi xa lắm.
Khuôn mặt thân quen bao lần ta lặng ngắm,
Giờ phiêu du tận cuối trời nào?
Ngày đi rồi, ký ức có xanh xao.
Bạn có mong tinh khôi như thuở ấy?
Có ước mơ muôn đời ta vẫn vậy,
Vẫn mãi là học trò nhỏ ngày xưa.....