Trong cả năm, thường thì bạn bè gặp nhau dăm bảy lần: đám cưới, đám ma, đám giỗ, sinh nhật, noel, tết…nhưng cũng chỉ một nhóm mươi mười lăm người, duy chỉ có 30/4 ngày họp mặt là tương đối đầy đủ hơn cả. Lần này bạn bè chúng tôi lại có dịp gặp nhau, không phải là tại Phan Thiết mà tại “Sài Gòn - Hòn ngọc Viễn Đông của những năm xưa" nhân dịp vào chúc mừng gia đình anh Tấn Hùng - Thanh Liên tổ chức Lễ thành hôn cho con trai là Cường kết duyên cùng An.
Sài Gòn đón chúng tôi trong cảnh tấp nập, mới hơn 14 giờ, qua khỏi khu du lịch Suối Tiên xe đã bắt đầu ùn tắc, phải nhích từng mét một buộc lái xe phải đi vòng vào Linh Xuân, Linh Trung rồi vòng ra ngả tư Thủ Đức. Về hướng đường hầm Thủ Thiêm lượng xe ít hơn. Lần đầu tiên được “chui” qua sông Sài Gòn bằng đường hầm, tôi không nghĩ là nó đẹp như vậy, suốt chiều dài đường hầm đèn chiếu sáng làm tôi có cảm giác như trời vừa chập tối đường phố bắt đầu lên đèn, tiếc là xe không thể dừng để chụp vài kiểu ảnh khoe với bạn bè Phan Thiết là tôi cũng đã từng đi qua đường hầm Thủ Thiêm, một kiệt tác hiện đại của Sài Gòn. Rồi đại lộ Đông Tây phẳng lì, êm ái, rộng thênh thang rất đẹp; hai bên những cây xanh mới trồng đang đâm chồi nẩy lộc lao xao trước gió hoà lẫn với những cao ốc đang mọc lên từng ngày…
Nghĩ tại khách sạn Huỳnh Gia (Thị Nghè), đang khi cùng bạn Trung Lâm ngồi tại Phòng tiếp tân, người phụ nữ đẫy đà với chất giọng miền Bắc ngọt lịm, có lẽ là chủ Khách sạn - Gần tết rồi, Việt kiều về quê thật nhiều…Thế bác ở nước nào về vậy? Vừa bất ngờ, vừa tức cười - Dạ tôi ở trong nước, từ Phan Thiết mới vào. Nhìn lại mình chẳng thấy có một chút gì gọi là Việt kiều cả, vẻ bề ngoài mang dáng dấp nông dân đang “nhái” người thành phố với chiếc áo thun trắng trước ngực in hình lằng nhằng mà tôi chẳng nhìn ra là hình gì cả của hãng điện thoại SamSung và chiếc quần lửng sọc ngang sọc dọc xanh đỏ tím vàng mà một người bạn tặng cách đây không lâu, thỉnh thoảng bị tuột xuống phải kéo lên vì lưng hơi rộng; gọi là “Hai thanh long” thì đúng hơn. Miền Tây có Hai lúa, Phan Thiết Bình Thuận có Hai thanh long. Tôi kể chuyện này cho các bạn nghe, Lãn nói:- Phải chi có mình, mình sẽ nói:- Dạ từ Ma-Lâm-Gờ-Rát mới về. Cả bọn cười một trận hả hê. Có lẽ đi chung với các bạn nữ duyên dáng đầm này váy kia nên bị “ngộ nhận”. Bạn Nguyễn Cảnh, Nguyễn Trung nói: Nhìn cò hoá ra quạ. Còn Bà chủ khách sạn thì nhìn Cò hoá ra ếch (Tư ếch)…
Con đường Lý Chính Thắng Quận 3 có Trung tâm tiệc cưới và hội nghị Callary, tôi tự gọi tắt là nhà hàng Callary cho nó gọn vốn bình thường đã ồn ào náo nhiệt, xe cộ tấp nập nay lại càng tấp nập hơn vì chỉ còn 12 ngày nữa là tết (năm nay không có 30), hình như ai ai cũng vội vả tranh thủ ngày đêm để hoàn tất mọi công việc trong năm. Nhiều cửa tiệm hai bên đường đã trang trí bằng những biển quảng cáo đủ màu sắc chớp nháy lóa cả mắt chuẩn bị tết, thu hút khách và đón chào năm mới, tất nhiên là Tết ta vì Tết tây qua rồi, nghe một bạn nói khu vực Nguyễn Huệ đã giăng đèn kết hoa ngợp đường phố ban đêm rất đẹp, rất tiếc không thể đến xem được. Đón chúng tôi tại chân cầu thang máy tầng hai nhà hàng Callary, anh Tấn Hùng trong bộ “đại y phục” veston tân thời phương Tây, Thanh Liên trong bộ áo dài phụ nữ Việt Nam truyền thống phương Đông mĩm cười vui vẻ bắt tay từng người, có ai đó lên tiếng - Phải “chớp” một “bô” kỷ niệm. Tất cả ok liền.
(còn nữa)