Sáng nay ngày đầu năm mới dương lịch, nhà trai sang thăm nhà gái lần đầu tiên, để bàn chuyện cưới hỏi cho hai con. Thật ra hai đàng đã gặp nhau trên điện thoại, đã đồng ý tác hợp cho hai con, thiệp mời đã phát đi mấy hôm trước. Kết quả tình cảm của cha mẹ hai bên dành cho hai con ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên. Hai đứa như lương duyên định sẵn, nhiều thuận lợi không ngờ để tiến nhanh đến ngày trọng đại.
Bên đàng trai đến có năm cặp vợ chồng là anh em ruột được bên nhà gái đón tiếp niềm nở. Nhập tiệc cởi mở rộn ràng như quen nhau từ trước không khách sáo, không rào trước đón sau. Nói kể chuyện riêng của mình thật lòng không úp mở không giấu diếm, thật phấn khởi. Rất thông cảm hiểu nhau cùng nhau chung lo xây dựng hạnh phúc cho hai con.
Tôi không ngờ 36 năm trước tôi đã đến nơi này, đồn điền cao su An Lộc, nay là Công ty cao su Đồng Nai tại đèo Mẹ bồng con. Sau ngày giải phóng đất nước, cũng con đường này khi ấy còn lộ đất đỏ, tôi cầm giấy giới thiệu đi vào xin việc tại công xưởng đồn điền. Sáng nay cũng đi trên con đường này tráng nhựa rộng lớn khác xưa, đi hỏi vợ cho con. Sao lạ quá, tôi nghĩ đời mình muốn gắn kết nơi đây mà không được. Nay đời con mình trở lại vùng đất này tìm được hạnh phúc. Phải chăng có sự sắp đặt nào đó, hay để an ủi người thanh niên nhiều nhiệt huyết ngày xưa mộng không thành.
NTH
1-1-2012