Có gì lạ đâu??
Như một thời khủng long biến mất,
Hành tinh xóa sạch.......
Sự sống từ thời cổ đại xa xưa,
Từ thuở chỉ có cỏ cây,
Chúng ta chỉ sống một đời,
ngắn ngủi và mong manh...
60 năm là mấy chốc,
Dẫu ta có biến mất...
Không có gì quan trọng..
Hằng vạn sinh linh trôi nỗi
Nhật bản ngày thiên tai..
Trung quốc ngày động đất
Tai họa gieo rắc nơi nơi..
Hành tinh xanh sáng ngập ánh mặt trời.
Bạn tôi vẫn đang đón chờ,
Ngày cháu thơ mở mắt..
Và hôm qua thôi...
Tôi lên chức Nội
Hạnh phúc bất ngờ choáng ngợp,
Bồng cháu trên tay,
Bé mút tay chùn chụt...
Đói lắm mà mẹ thì còn ở phòng sanh..
Chúng tôi cười vui vẻ,
Cuộc sống vẫn nối tiếp....
.
Nếu tất cả cùng biến mất,
Cũng có gì lạ đâu!