Ngày tuổi lớn tôi tập làm thơ
Đọc Mẹ nghe , Mẹ đùa thơ con Cóc
Tôi giận dỗi chực chờ sắp khóc
Mẹ cười to ... Hay thật là hay !
Rồi thời gian như Tên bắn khỏi dây
Sắp sáu mươi ,thăng trầm trong cuộc sống
Nhiều nổi buồn thay vì là khóc
Tôi trãi hồn vào những trang thơ
Để thấy lòng nhẹ bớt nổi bơ vơ
Rồi xôn xao nhìn hoa cười trong nắng
Và bình yên khi hoàng hôn chợt tắt
Chẳng chạnh lòng nhìn ánh sao rơi
Vì trong tôi đã có thơ rồi
Thơ và Tôi song hành trong cuộc sống !