Mọi chuyện Tôi làm xong chiều ngày 24 nên ra về cho kịp đón Noel bằng chiếc xe gắn máy mà cố chạy thật nhanh để về đúng giờ dự, lại đi một mình trong đêm vắng, đoạn đường dài Tôi dự trù đến nhà trước 12 giờ đêm xe chạy được ½ đoạn đường, tìm quán nước ngồi nghỉ cho Tôi và cũng để mát xe rồi tiếp tục, nhưng không may Tôi bị lừa mất xe, sau thời gian báo trình địa phương Tôi ngồi đau khổ nhìn đồng hồ đã đến 12 giờ đêm, cái giờ mà Ba Mẹ Tôi ngồi chung nhau đón mừng Giáng Sinh ăn uống no say, Tôi buồn không vì chiếc xe mà buồn vì đêm Noel năm nay không có mặt Tôi do đã hứa với Cha Mẹ chắc chắn Con về.
Chị quán nước thấy Tôi buồn cứ nghĩ Tôi buồn về chiếc xe, nên quay qua nói trong giọng nói miền Nam nhẹ nhàng:
<!--[if !supportLists]-->- <!--[endif]-->Nè Em đừng buồn, giờ hãy cùng Mẹ Con Chị mừng đêm Noel này, Chúa sẽ ngự trị là Em sẽ may mắn liền, rất nhiều năm Chị đã mừng nên mọi cái buồn tan biến hết rồi, nghe Chị đi.
Vừa nói Chị vừa dọn những món ăn thô sơ, nghèo khổ của vùng quê mà đây là một buổi ăn ngon mừng ngày lễ. Tôi nhìn mà lòng thấy đáng thương cho những người cần thương, nên cùng Mẹ Con Chị dự cái đêm Noel ngon miệng đáng nhớ trong Tôi.
Phan Thiết, Ngày 24.12.2012
NGUYENTIENDAO
@ Buổi tiệc đầy đủ các món, đâu phải là buổi tiệc ngon miệng.
TS