Trên bến Bạch Đằng mát mẻ
Tình cờ tôi làm quen
Cô nàng vừa tan lễ
Cùng ngồi chung quán xe kem
Nàng người công giáo
Tôi kẻ ngoại đạo
Đêm Chúa ra đời gặp nhau
Đêm Giáng Sinh an lành bác ái
Ban yêu thương đến muôn loài
Tôi với nàng tự kết đôi
Chuyện trò trong đêm thánh
Dưới ánh trăng thượng tuần
Được đối diện người con gái
Lần đầu… lưu luyến mãi !
Tôi đưa nàng về nửa khuya
Qua khỏi Chợ Thị Nghè
Đường vào Trại Cửu Long
Song hành trên cầu gỗ
Ngang đầm nước thật dài*
Bịn rịn phút chia tay
Sự yên vắng xâm chiếm...
Tôi đơn độc quay về
Nghe sương giăng rờn rợn
Chỉ còn mỗi sao trời
Theo bóng nước của tôi !
TB:
* Cảnh vật nầy 42 năm về trước, khi ấy tác giả gần đôi mươi.
Hiện nay là khu đô thị mới Chúng cư Ngô-tất-Tố nối ra đại lộ
Nguyễn-hữu-Cảnh. Xưa đầu đường Ngô-tất-Tố gần Chợ Thị Nghè
có một đất thánh (cimetière catholique), một mình đi ngang rất sợ giữa đêm khuya.
Bài thơ nầy tác giả gởi tặng Cô bạn trong đêm tương ngộ duy nhất.
NTH
Nô-ên Sài-gòn, 24-12-2012