F tháng 8 2013 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lời văn ngắn. VỀ BÀI THUỐC

      Nếu là đêm Thu với ánh trăng trên cùng ly rượu Nhất dạ lục giao sanh ngũ tử với các chiến hữu Ông Bà chắc tuyệt vời lắm, hãy một thoáng đêm Trăng và Rượu. Bài này có tham khảo trong tài liệu Đông Y. (Tiếp theo).
       VỀ BÀI THUỐC NHẤT DẠ LỤC GIAO
      Bài thuốc Nhất Dạ Lục Giao của Thời Minnh Mạng còn gọi là Minh Mạng Thang hay Nhất Dạ Lục Giao  Sanh Ngũ Tử đã truyền tụng ca ngợi bao đời.
      Toa thuốc này truyền tụng từ lâu, được đồn là do vài vị ngự y chép được trong sách Nguyễn Triều Cố Sự chép ra hai bài thuốc vua Minh Mạng theo tài liệu của Lương Y Tuệ Tâm: Toa thuốc có 2 bài. Bài 19 vị và Bài 24 vị.
     Cả hai bài trên có tác dụng đại bổ thận thể, bồi bổ thần kinh, gia tăng khí huyết, tăng cường sinh lực, mạnh gân cốt, bán thân bất toại, dương sự kém làm tăng tuổi thọ nên ai cũng dùng được. 
     2 bài thuốc gọi là Nhất dạ lục giao sinh ngũ tử, sau nhiều đời Vua thời đó đều dùng thuốc Đông Dược do các Ngự Y các thời nghiên cứu cho các Vua Quan mà tăng cường sinh lực thì dùng rượu ngâm nhiều. Các thời Vua người ta thấy Vua Minh Mạng là sinh com nhiều nhất do đã dùng 2 bài trên, dưới đây là các thời Vua và có các con: 
        Vua Chúa nhà Nguyễn có 9 đời: 
   + Chúa Tiên Nguyễn Hoàng có 12 con: 10 trai và 2 gái. 
  + Chúa Sãi Nguyễn Phúc Nguyên có 15 con: 11 trai và 4 gái. 
  + Chúa Thượng Nguyễn Phúc Lan có 4 con: 3 trai và 1 gái. 
   + Chúa Hiền Nguyễn Phúc Tần có 9 con: 6 trai và 3 gái. 
   + Chúa Ngãi Nguyễn Phúc Thái có 10 con: 5 trai và 5 gái. 
  + Chúa Minh vương Nguyễn Phúc Chu có 42 con: 38 trai và 4 gái. 
  + Chúa Ninh vương Nguyễn Phúc Thụ có 9 con: 3 trai và 6 gái. 
  + Chúa Võ vương Nguyễn Phúc Khoát có 30 con: 18 trai và 12 gái. 
  + Chúa Định vương Nguyễn Phúc Thuần có một gái. (Còn tiếp).
           Phan Thiết, Ngày 31.8.2013
                 NGUYENTIENDAO

   @ Bóng dương trùng bóng trà mi chập chùng.
                     “Quenlang”

Đêm Thu


Ta như bóng trăng ngà in đáy nước,
Ta một đời u uẩn những xót xa .
Ta chìm đắm trong ẩn tình mộng mị,
Ta đêm dài hư thực..  ..chẳng lối ra...

Lời văn ngắn . NGÂM RƯỢU XƯA VÀ NAY .

        Vừa qua gặp và trao đổi với một người Bạn lớn tuổi nói về  Ngâm Rượu nên Nguyentiendao Tôi thấy hay hay gởi lên bài này.
      
          NGÂM  RƯỢU XƯA  VÀ  NAY
        Ngâm Rượu là rượu ngâm cây thuốc, động vật để uống trị bệnh hay kích thích  tiêu hóa trong dân gian Việt Nam lâu nay.
    Rượu thường làm bằng rượu trắng nồng độ cao ngâm các nguyên liệu thảodược hoặc động vật có dược tính theo các phương pháp cổ truyền, với ý nghĩa không chỉ để cho thực khách thưởng thức hương vị của rượu mà hầu hết sử dụng như một loại thuốc dấu kín dùng cho Vua Chúa, nhưng lâu dần những bài thuốc bị đánh cắp chuyển ra dân gian trốn lén mà dùng, trước là  những gia đình khá giàu có ngâm để uống, ngâm những bình rượu thuốc thật lâu, khách quý đến nhà mới đưa ra mời. Rồi có những bài thuốc ngâm rượu chữa bệnh thật kêu uống vào là Sinh Con Đẻ Cái liền, đau nhức đủ chỗ nhất là người lao động uống vào như phép tiên hết đau nhức sáng mai lại công việc nên người ta càng thích rượu ngâm.
    Thét rồi những rượu ngâm đâu cũng có thành ra thường, ở những quán bên đường cũng có rượu ngâm nhưng không bài bản ra gì nên giá trị rượu ngâm hạ dần theo thời gian mà Con Người thì luôn thích cái gì hay lạ nên từ đó các chai rượu hải ngoại xuất hiện được ủng hộ, người dư giả bắt đầu dùng vì sang trọng nên đánh bại rượu ngâm, nhưng thật chất rượu ngâm là số 1, cây cỏ trước mặt rượu trước mặt không gì là ẩn số, ngâm đúng ngày đúng cách ngâm thì màu rượu trong veo thật đẹp sáng không thua gì các loại rượu tây như Johnnie walker, Hennessy X.O, Remy Martin... nên gần đây nhiều người hiểu biết đã quay về rượu ngâm chính mình, uống cho chính mình mà rất kinh tế.
       Anh Bạn lớn tuổi nói: Có lần Tao ngâm rượu thuốc đủ ngày tháng rồi chứa vào cái chai rượu ngoại, có thằng Bạn đến chơi Tao rót mời 1 ly trên cái ly cao chân đẹp, màu rượu trong sáng nên nó khoái cầm uống mà tưởng rượu ngoại quốc, Tao cười.
     Tôi cùng Anh trao đổi mà thích thú mặc dù Tôi không là bợm rượu nhưng cầm ly nhẹ nhẹ thấy vui vì nói về bài thuốc Ngâm Rượu Nhất Dạ Lục Giaio Sinh Ngũ Tử của Thời Minh Mạng.   (Còn tiếp)
           
            PhanThiết,Ngày30.8.2013     
                NGUYENTIENDAO

    @ Nếu hạnh phúc là 1 chất lỏng thì Nó sẽ là rượu.
                      Philippos

HẠNH PHÚC TRONG TẦM TAY

Gió rít thổi từng cơn-đêm Thu lạnh
Trên căn gác nhỏ buồn trống trãi một mình tôi
Qua song cửa lá rụng rơi từng chiếc
Những chiếc lá vui đùa Xoáy đuổi giữa đường khuya
Tôi chợt nhớ ngày xưa còn cắp sách
Học bài văn - Nhặt những chiếc lá bàng
Cũng giữa đêm khuya trời đang nỗi gió
Hai chị em thức suốt canh dài
Mặc cho sương khuya đầy giá lạnh
Ríu rít vui mừng nhặt những chiếc lá bàng rơi
Khi ngừng gió hồi lâu hai chị em cầu nguyện
Lạy Trời cho gió nữa - gió to lên
Để lá rụng thêm nhiều-thật nhiều hơn thế nữa
Mai ra chợ bán -mua gạo -thức ăn
Hạnh phúc bừng lên sau từng cơn gió rít
Tiếng cười vui-nhặt nhanh lên-lá nhiều lắm chị ơi
Trong những ngôi nhà kia-nệm êm chăn ấm
Ai biết được những mảnh đời nhò bé giữa đêm khuya?
Ngày ấy đọc bài văn tôi thấu hiểu
Nước mắt lăn-môi cười là chân lý cuộc đời tôi
Cuộc sống thăng trầm lắm cảnh trái ngang
Gió lạnh rét run cũng là niềm vui và hạnh phúc
Bây giờ ngồi đây lắng nghe từng cơn gió
Thẩm thấu cuộc đời-nghịch lý của trần gian
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

ANH MÃI YÊU EM

Mấy hôm nay Anh biệt tăm mất tích
Em ngẫn ngơ trông ngóng từng giờ
Chẳng biết lý do-em vẫn chờ vẫn đợi
Quá mõi mòn nên vội viết những dòng thơ
Mưa mùa Thu kéo dài dai dẵng
Chợt đến chợt đi ướt đẫm cả thân hình
Em phơi trần tháng ngày cùng mưa nắng
Nhịp sống cuộc đời sao dứt bỏ được hở Anh
Anh nói Anh yêu Em yêu nhiều lắm
Nhưng có bao giờ Anh thể hiện được tình yêu
Khi vui vẻ Anh ghé qua thăm nhìn ngắm
Lúc Anh buồn Anh trốn chạy chẳng giã từ Em
Em có trách Anh vội vàng xin lỗi
Rồi ở đâu cũng hoàn đấy mà thôi
Vì thế cho nên Em đành tâm cam chịu
Lầm lủi một mình gánh vác cả giang san
Anh cứ di cho đã đời-khi về đến
Ghé thăm Em-Tàn tạ với tháng ngày
Nhưng Anh ơi Em chỉ cần một thoáng
Sự hiện diện cũa Anh-Em sẽ sống muôn đời
Dù nắng dù mưa phong ba bão tố
Em vẫn đứng đây chờ đợi Anh về
Vì chỉ một lời-thật lòng hay gian dối
Anh nói rằng: Anh mãi mãi yêu Em!
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

Gởi ANH Tiến Đạo và EM  ba cây cầu

Hoàng Lan

Cơn mưa chiều tưới mát
Mùi hoàng lan thơm ngát
Đã bao năm qua rồi
Lòng anh còn bồi hồi
Mỗi khi hoàng lan nở
Sân nhà em rực rỡ
Hoa vàng rượm bung xòe
Lay trước gió ngoắt ngoe
Lần đầu anh xao động
Nhìn tóc em đen bóng
Rung rinh đóa lan vàng
Đêm mộng mị miên man
Hoa tình yêu đôi lứa
Từ ngày ra tuyến lửa
Em không thể đợi chờ
Người trai thuở ban sơ
Không chết vì chiến trận
Sao tình duyên lận đận
Hoàng lan xưa anh yêu
Mùa nầy hoa nở nhiều !

NTH

28-8-2013

Nước Non Vào Hạ (10)

      Phàm con người ta ăn để sống. Cái ăn chiếm rất nhiều thời gian trong ngày, ăn một ngày ba bữa hoặc hơn. Ăn phải nhiều thứ nhiều món thay đổi cho khỏi ngán, không ai ăn một thứ hoài được.
      Những ngày qua tôi rất sướng được đọc nhiều sáng tác của các bạn viết rất hay rất phong phú, thấy thật thích trong vai trò đọc giả. Các bạn làm được việc quá sức mong đợi không ngờ, cho trang blog hocsinhchinhtam sôi động lôi cuốn nhất từ sau “cái vụ kiện tụng lùm xùm” gây cho số người theo dõi tăng vọt, cùng 96 bài viết đăng kỷ lục trong tháng vừa qua. Các bài thơ văn của các bạn mới, cũng mới lạ hơn hay hơn với phong cách riêng của mỗi người thật sự hấp dẫn khi xem. Tôi cảm thấy khoan khoái khi được thưởng thức món ăn tinh thần của các bạn mang lại, nó cũng giống như món ăn thể chất phải có thay đổi, phải có nhiều biến tấu, phải lạ mới thích thú mới ăn được nhiều. Và các bạn đã làm được điều đó.
      Tôi muốn hoàn tất loạt bài Nước Non Vào Hạ số 10, nhưng mãi tới hôm nay. Cũng vì quá say mê bài viết của các bạn cũng như không muốn làm đứt chuỗi mạch đề tài mùa thu mới. Nhưng có hạ rồi mới có thu. Có ngày Họp mặt hocsinhchinhtam lần 16, ngày Sinh nhật Blog Hocsinhchinhtam lần 2 mới có các bạn tề tựu làm nên kỳ tích như ngày hôm nay. Có thể nói ngay từ bây giờ các bạn là những cây viết tiềm năng vững vàng uy tín của Trang hocsinhchinhtam.blogspot.com.
      Tôi đọc trên facebook có một cháu học sinh Trường trung học phổ thông Phan-Thiết. Cháu nói rất vui khi biết đó là Trường trung học Chính-Tâm trước đây, cháu thật hạnh phúc được học chính ngôi trường mẹ cháu đã từng học ngày xưa. Cháu rất thích cảm ơn cô chú lưu giữ đăng các tấm ảnh cũ quý chụp “học sinh Chính Tâm và lầu nước” cùng thời mẹ đi học cho cháu nhiều cảm xúc dạt dào.
      Nước non vào hạ với nhiều điều mới thuận lợi thành công, với nhiều niềm vui hội ngộ, với những cặp hôn nhân muộn màng hạnh phúc trên quê hương. (Hết)

NTH

26-8-2013

GIÀN HOA HOÀNG LAN

Nắng mùa Thu phủ đầy sân vườn vắng
Giàn Hoàng Lan bừng sáng cánh hoa vàng
Những ngọn cây vươn dài tìm nhựa sống
Giò nhẹ nhàng hôn nhẹ những cành hoa

Vài chiếc lá đêm qua mưa rơi rụng
Ướt đẫm, phơi trần đón nắng hong khô
Ánh sáng bừng lên sau những ngày u ám
Thoáng một nụ cười nhìn đôi bướm lượn quanh

Hạnh phúc trong tầm tay, ta buông rời ngày ấy
Tìm mãi chốn dương trần chẳng nắm lại được đâu
Tiếng chổi tre xào xạc lối đi về
Anh gom lá, nắng trãi đường chờ em đến
Nhìn nhau, ánh mắt buồn nụ cười hiền là sức sống
Anh sẽ cố đi, đi hết cả đoạn đường
Dù thân xác và thời gian... khập khểnh
Có nghĩa gì đâu, đời đã quá Vô Thường

Đây, một chút nắng sau những ngày mưa gió
Vạn vật xôn xao khu vườn vắng chuyển mình
Đây, sự sống sau những ngày cô tịch
Luân chuyển cuộc đời rực rở ánh Hoàng Lan
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

Lời Văn 100 từ

    Có hai chị em -Gọi theo Việt Nam chị là cô và em trai là cậu. Cuộc sống bộn bề, mưu toan cho riêng mình nên hai chị em thường mâu thuẩn,xích mích. Chị có điều kiện may mắn được xuất ngoại. Mười năm sau chị về, xe ngừng trước nhà cậu em. Người em dâu:
   - Chào chị, đi xe xa về có mệt không?
   - Sorry tôi không biết cô là ai.
   Người em dâu làm tròn bổn phận của mình-người chị thì hả hê về câu trả lời của mình.
   Ai đúng - ai sai ........?

ĐÔI KHI...

Ánh sao lấp lánh giữa trời,
Hành tinh xa thẳm,
                             Cuộc đời nhỏ nhoi.
Giấc mơ kiến hoá thành voi,
Dường như ta cũng học đòi lên tiên.
Sóng xô nhật nguyệt ngã nghiêng,
Mây bay phủ lấp,cõi riêng trống buồn.
Sông chiều vật vã dòng tuôn,
Biển dâng, sóng cuộn, lạch luồn suối khe.
Lá thơm cỏ biếc im nghe,
Lặng trong hơi thở loài ve ngủ vùi.
Hoàng hôn phiêu bạt niềm vui,
Sương đêm ray rức, ngậm ngùi cỏ cây.
Tuổi đời nhẩm đếm trên tay,
Này hờn, này dỗi này ngày xanh xao.
Mây đen xua đuổi nghẹn ngào,
Lệ trời lạnh ướt... xạc xào mùa rơi.
Xoè tay che ánh mặt trời,
Nào ai gánh nỗi vài lời có?không?

NHẬT - NGUYỆT

Anh vẫn biết bản chất anh vốn nóng
Nên Em hờn giận dỗi bỏ đi xa
Lang thang mãi trong vòng tròn vũ trụ
Làm vệ tinh xoay quanh mãi trục xoay
Để từng ngày Anh mòn mõi đợi chờ
Nguyệt ơi Nguyệt nơi nào em có biết
Anh nhớ Em-luôn luôn mãi đợi Em
Với chiếc áo choàng lung linh màu ánh sáng
Vì Anh biết Em vốn luôn lạnh giá
Giấu cô đơn trong hoang tịch cô liêu
Để rong chơi theo vòng xoay trái đất
Lúc gần lúc xa Anh đợi khoác áo cho Em
Niềm hạnh phúc tỏa màu ánh sáng
Em rực rỡ-điệu đàng trong màu áo Anh trao
Tỏa ánh nhiệm mầu cho hành tinh trái đất
Nhảy múa đùa vui cùng sóng biển dạt dào
Theo gió lùa sóng sánh mặt hồ trong
Ghé nhành liễu-mơn man trên mái tóc
Đôi tình nhân say đắm ngắm nhìn
Với lời hẹn ước có Em là nhân chứng
Là dề tài cho bao khách thi nhân
Mãi ngắm Em -Em rong chơi chạy mất
Ở lại chốn này Anh lại mãi đợi Em
Cám ơn Anh -đã cho Em ánh sáng
Nhưng Nhật ơi đường về xa dịu vợi
Hẹn bên Anh trong hành trình vũ trụ
Khi ba chúng ta -Nhật -Nguyệt-Trái đất thẳng hàng
     THYNHAN

100 từ. CHUYỆN THƯỜNG THẤY

     Chị dễ thương, đi học là Người Đẹp nhất trường nên được quan tâm, chính cái quan tâm đó mà đến nay Chị vẫn không Gia Đình, không Bạn trai nên khi làm giấy tờ xuất cảnh Chị vui vẻ hăng hái để ra đi. Ngày ra đi thật vui nhiều người đưa kẻ tiễn, Chị khóc trong sung sướng.
      Nơi đến đầu tiên không tự nhiên là Phi Trường to lớn, không biết đường ra chới với đi lại do không cùng ngôn ngữ, rồi gặp thân nhân đưa về nhà, chớp nhoáng Chị muốn về nơi ra đi…

         Phan Thiết, Ngày 21.8.2013
               NGUYENTIENDAO.

   @ Bản thân cái đẹp, nếu không kết hợp cùng với người thông minh tài trí, thì chính là tính động vật nào đó.
               Democrtus  (Hy Lạp)

100 từ. CƯỜI NGƯỜI...

      Chị 30 tuổi hút thuốc thường xuyên, uống rượu khi cần, hút thuốc uống rượu do lần thất bại tình yêu.
      Chị xuất cảnh qua nước ngoài sống cùng Vợ Chồng Em Gái giữ 2 Cháu nên lu lú trong nhà, còn Vợ Chồng Em Gái sau giờ đi làm là đến Casino, đánh bạc thường xuyên đến nổi có thẻ ăn uống miễn phí nên Chị luôn la mắng Vợ Chồng Em Gái.
     Sau, Chị đi ra ngoài giao du được mới dữ tợn hơn, đánh bạc hút thuốc uống rượu tại Casino cả tuần lễ mới về nhà.

        Phan Thiết, Ngày 21.8.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Giáo dục vô hiệu nếu không có gương mẫu.
                       Voltaire

CON RẮN VÀ HÌNH PHẠT

Tôi kể cho các bạn một câu chuyện có thật về tôi.
Ngày xưa còn nhỏ tôi rất thích trò chơi nhảy dây và trồng cây chuối móc sợi dây thun xuống quăng người qua bên kia. Mẹ tôi thường la và có lúc đánh đòn nhưng tôi ít sợ Mẹ bằng sợ Ba mặc dầu Ba cưng tôi nhất nhà. Ba cấm tôi chơi trò này vì sợ tréo ruột và gãy chân. Tôi có một nhóm bạn, nhưng thân nhất cùng phe với nhau la bạn Mỹ Lợi em của cô Mai dạy Anh văn trường Bán Công. Tôi và Mỹ Lợi cùng kết hai sợi dây thun dài 6 đến 7m. Sợi dây kết bận hai Mỹ Lợi cất giữ, dùng để chơi trò hai đứa cầm hai đầu dây căng từ thấp đến cao, còn bạn nhảy thì chống hai tay xuống đất quăng người trồng cây chuối móc sợi dây thun xuống, sợi này ít bị đứt. Còn sợi dây của tôi thì kết bận năm dùng để nhảy dây.
Thường ngày Ba đi làm 5h còi hụ mới về. Tôi và các bạn chơi đến 4h thì dẹp. Hôm đó đang chơi vui vẻ, Bác về Xuân cà. Tôi quay đầu nhìn thì thấy xe zeep Ba tôi từ xa. Phản xạ tự nhiên tôi túm sợi dây vừa chạy vào nhà vừa cuộn lại, chạy ra đằng sau quíu quá tôi không biết cất đâu nhét đại chùm dây thun đủ màu sắc xanh vành đỏ vao thùng dầu lửa. Ngày xưa nhà tôi nấu ăn bằng bếp lò dầu lửa nên mua thùng thiếc 20lít, lấy dầu là dùng ống bơm bơm ra. Tôi nhét xong đậy nắp ra sau rửa tay chải tóc đàng hoàng chạy vào nhà. Thưa Ba di làm về, và ôm hôn Ba như mọi ngày, tỉnh bơ.
Sáng hôm sau, nhằm ngày chủ nhật Ba ở nhà, khoàng 9-10h tôi không nhớ, tôi nghe tiếng Mẹ la thất thanh, Ba và tôi chạy ra sau thì thấy Mẹ tôi chỉ vào thùng dầu lừa:
- Rắn. Rắn, con rắn trong đó!
Người Mẹ tái xanh run nói lắp bắp, hàng xóm ở chung quanh chạy qua, người nào cũng cầm trên tay thanh cây dài để đập Rắn. Ba tôi lấy sợi dây vòng qua thùng lôi ra sân sau lấy cây sắt nhọn thọc vào miệng thùng nhiều lần cho con Rắn nó chết, chứ không nó bò ra cắn người ta
- Chắc nó chết rồi,mà sao nó nhùng nhằng chứ không như đâm thịt Rắn
Mấy Chú mấy Bác đến gần thùng nhìn vào nhưng không thấy gì chỉ thấy màu xanh đỏ rằn ri.
- Thôi đục thùng ra đi.
Và hai ba người đục lúc có lổ to có người la:
- Trời ơi! cái gì vậy nè!
và họ lôi ra một sợi dây thun. Các bạn tưởng tượng, dây thun ngâm dầu lửa nó nở to khủng khiếp, đã vậy màu xanh vàng đỏ rằn ri dài ngoằn. Trời ơi là trời, tôi biết là sợi dây thun của mình nhưng tôi cũng không thể nào nhận ra, chỉ mở to hai con mắt nhìn. Á khẩu luôn.
Tôi không bị ăn đòn đâu các bạn yên tâm. Con gái cưng của Ba mà! Ngày chủ nhật thường được Ba chở đi chơi.
Ngày chủ nhật này làm cho Ba 10 bài toán nhân 4 con, 10 bài toán chia 3 con, 5 bài toán đố, viết 5 trang câu:
CON VÂNG LỜI BA MẸ. CON HỨA KHÔNG CHƠI NHẢY DÂY NỮA
Các bạn cứ tưởng tượng con RẮN và Hình Phạt của tôi nha.
            NGUYỄN THỊ NGOC XUÂN

Bài HỒ TRƯỜNG

HỒ TRƯỜNG 
Thơ: Nguyễn Bá Trác 
Đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phủ cương thường, 
Hà tất tiêu dao bốn bể lưu lạc tha phương, 
Trời Nam nghìn dặm thẳm,
Non nước một màu sương, 
Chí chưa thành, danh chưa đạt, 
Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc,
Trăm năm thân thế bóng tà dương,
Vỗ gươm mà hát, 
Nghiêng bầu mà hỏi, 
Trời đất mang mang ai người tri kỷ,
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường. 
Hồ trường! Hồ trường! 
Ta biết rót về đâu, 
Rót về Đông phương, nước biển Đông chảy xiết sinh cuồng loạn, 
Rót về Tây phương, mưa phương Tây từng trận chứa chan, 
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút cát chạy đá giương, 
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt có người quá chén như điên như  cuồng. 
Nào ai tỉnh, nào ai say, 
Lòng ta ta biết, chí ta ta hay, 
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ, 
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây. 
       + Bài Hồ Trường rất thích khi 16-17 tuổi.

100 từ . NGƯỜI ĐI

      Sau 10 ngày qua Mỹ ở với Con mọi sinh hoạt gần như bình thường nhưng thật nhớ nhà, nhớ đứa Con Trai duy nhất ở lại. Bạn một Phụ Nữ đảm đang không may Chồng mất sớm, sống một mình nuôi 2 Con trưởng thành thật vất vả.
      Nay gần 60 tuổi, Con bảo lãnh qua đây không thiếu gì chỉ thiếu tình Mẹ Con, tình Bạn Bè, gọi telephone tâm tình Bạn, có đoạn:
     - Tao đâu thiếu gì mà phải qua đây, nơi đây buồn quá Tao phải về.
      Nghe mà não lòng, tình Bạn tình Mẹ Con.

        Phan Thiết, Ngày 20.8.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Một ngày đã qua là một ngày thêm lên cái ngu ngơ.
                     “Quenmat”

    + Gởi Người Bạn đang ở xa, chia cùng Bạn.

NGHE CÂU HÁT DÂN CA....

Tiếng dân ca cất lên từ cô bé,
Mảnh dẻ..đáng yêu, gương mặt thiên thần.
Khúc hát ngọt ngào, cảm xúc trào dâng,
Yêu bé quá,,bé hát trên quê mẹ.
Đưa ta đi trong nắng chiều buông nhẹ,
Xuôi phương nam, ngắm con nước dâng đồng.
Bông lục bình, mùa nước lũ mênh  mông,
Gợi nỗi nhớ miền Tây ngày thăm bạn.
Từ lâu lắm chưa có lần lai vãng,
Buồn dạt dào nghe tiếng hát xa xăm.
Người xa rồi như bóng cá bặt tăm,
Nghe da diết ùa về trong câu hát.
Câu dân ca thiết tha đời mộc mạc,
Ta nghẹn ngào trong điệu lý mồ côi.
Thương cháu mình..nước mắt đắng mặn môi,
Ngày giỗ mẹ..gần kề sao thương quá.
Nhớ dáng chị hiền hòa bên mái lá,
Ngày xa xưa...con đường đất xóm nghèo.
Một cuộc đời lặng lẽ kiếp gieo neo,
Khúc dân ca chị vẫn thường hay hát.
Để hình dung bóng chiều quê bát ngát,
Chim xa bầy lạc lõng nhớ sông quê.
Làm sao quên bao tiếc nuối tìm về,
Giọng chị hát lòng xuyến xao niềm nhớ.
Để giờ đây những điệu buồn nức nở,
Yêu thương nhiều,,bao câu hát dân ca....

Lời thơ ngắn . THƯƠNG

 Lọt lòng nghe liền cái từ Thương,
Trượng Phu vẫn biết tình yêu Thương,
Phải yêu ra yêu thương ra Thương,
Yêu phải đúng người nên thật Thương,
  Thương phải đúng người người mới Thương,
Cuộc sống lắm điều có tình Thương,
Nhưng khi gặp chớ cho là Thương,
Nên cọi lại cuộc sống để Thương,
Chứ đừng ai tưởng là thương Thương,
Sẽ tự mình hủy cái từ Thương.

Phan Thiết, Ngày 19.8.2013
NGUYENTIENDAO.

   @ Hãy lãng mạn để luôn là người Bạn Tốt Nhất của Vợ Bạn hay Chồng Bạn.
                                “Quên”.

HOA QUỲNH HƯƠNG

Đêm mùa Thu không gian tĩnh lặng
Trên trời cao mây vén gọn về đâu
Và những vì sao đua nhau nhấp nháy
Làn gió thoảng qua len nhẹ ấm hương nồng
Một góc sân nhà lung linh nhành hoa nở
Đóa Quỳnh kia run rẩy giữa đêm trường
Xoay xoay nhẹ tỏa hương thơm ngào ngạt
Chợt xòe tung chiếc đầm trắng cô tiên
Ôi! tuyệt diệu giữa màn đêm bao phủ
Một đóa Quỳnh dâng tặng nhụy hương trinh
Trắng xóa trong màn đêm lung linh xoay xoay múa
Hạnh phúc tuyệt vời đêm tĩnh lặng mùa Thu
Sáng mùa Thu bình minh tràn nng ấm
Mây thanh thản trôi, gió nghịch lá trên cành
Những chú bướm bay lượn lờ trên sân vắng
Tìm chút nhụy hoa, hoa đã dâng hương rồi
Chẳng còn gì chỉ một đêm để nhớ
Đóa hoa kia đã rũ cánh trên cành
Tiếc thương thay đóa Quỳnh hoa tinh khiết
Dâng tặng đời mình cô độc giữa màn đêm

NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

100 từ. ALO! THÁNG 7

       Anh một người chưa một lần lầm lỗi nên không ngại lương tâm và đời sống. Vậy mà Anh có những người Bạn Ông Bạn Bà không biết thế nào mà tháng này Lễ Vu Lan bỗng dưng hiền hậu đạo đức bác ái thấy mà thương mà ghét, nói tha tội cho Anh chứ không tháng 7 là chết. Trời đất!
       Anh không biết ngày trước Ông Bà Bạn Anh có làm Bánh Bao thịt chuột cho Thầy ăn không mà nay hiền hậu tạ lỗi chờ Con cứu Mẹ vậy?
       Anh chờ hết tháng coi Ông Bà Bạn sao?

       Phan Thiết, Ngày 18.8.2013
             NGUYENTIENDAO

   @ Gần Bạn, bởi Bạn là Bạn không là người khác.

                         TS

Lời thơ ngắn. PHẢI CHO CHÍNH

Tôi người Việt gốc Việt Chính,
Nên khi làm phải rõ nét cho Chính,
  Lại là người con trai Chính,
Đã chui rèn bao năm Đàn Ông Chính,
  Nên phải để người thật Chính,
Quên ra Quên Nhớ ra Nhớ mới Chính,
  Nhầm số bạn là không Chính,
Không tin thử một lần coi có Chính,
  Nhưng lần này không là Chính,
Gọi đi cái số biết liền sẽ  Chính.

          Phan Thiết, Ngày 18.8.2013
               NGUYENTIENDAO

  @ Nếu Bạn gần Tôi, Bạn sẽ vui như chính Tôi vui có Bạn.
                            TS   

CỨ VIỆC NHẦM!

Chẳng phải boy đâu chớ sợ nhầm,
Một men chính hiệu tóc hoa râm.
Trãi bao mưa nắng công thâm hậu,
Gió bụi dập dồn trắng mày râu...
Điện thoại tám nhiều có sao đâu,
Đường dài tăm tắp cháp đôi câu
Sẽ ấm lòng thôi... đừng ngần ngại
Bạn bè thăm hỏi có gì sai?
Hiền hậu... nợ đời cũng nặng vai,
Bận vì công việc... nhớ con trai
Kể từ chia biệt chưa gặp lại
Men này nào dễ kết trúc mai...

HÃY ĐỢI ĐẤY

Đọc bài Ngọc Xuân viết
Kiệt đây đã biết rồi
Kiện hoài cải không được
Bèn làm bộ thứ tha
Nhưng người ta có ý
Nên hỏng thèm chịu đâu
Gọi nhầm. Cố ý nhầm
Người ta dù giải thích
Giọng điệu vn ởm ờ
Hôm nay còn giả bộ
Mời dụ Kiệt tham gia
Tưởng Kiệt một mình hỉ
Nào Kiệt ơi đừng ngại
Sẽ có bạn đồng hành
Chúng mình cùng tung chiêu
Chẳng biết ai muốn được
Được thân thương gọi Em
Nhưng chẳng dược gi Em
Mà chỉ bị gọi nhầm
Buồn quá bèn thưa kiện
Tội ông bốn mắt ngẩn ngơ
Vô tình lại bị vướng vào kiện thưa
Nhầm giờ nhạy cảm gay go
Gọi nhầm, cố ý nhầm
Bạn thân cũng không tin
Giờ chẳng biết tính sao?
Vội lên trang blog gọi mời tham gia
Tham gia tôi sẽ tham gia
Nhưng mà cho hỏi, trả lời thật nha
Số này điện thoại của ai?
Na đêm bị gọi nhầm rồi kiện thưa
THYNHAN

100 từ. TÌNH YÊU Y KHOA

      Tôi Thạc Sĩ Bác Sĩ Y Khoa chuyên Tâm Lý Học muốn tìm biết căn bệnh Street tự tạo, nhưng đâu dễ  gặp Bệnh Nhân, đa phần những Bệnh Nhân đó gia đình tự điều trị tạo đời sống tinh thần ổn định tự hết 90%.
      Đang lay quay bận rộn công việc có người gọi:
       -Alo! Tôi cần gặp Bác Sĩ... Thạc Sĩ... nhờ giúp...
       Tôi giúp Họ không vụ lợi vui vẻ trên điện thoại giờ nào cần, nhưng cái giúp đó là đầu mối Chuyện Tình Yêu Anh tạo mà Tôi đâu hay biết, Cám ơn Anh!

  Phan Thiết, Ngày 17.8.2013
       NGUYENTIENDAO

   @ Nhiệm vụ đầu tiên của Tình Yêu là lắng nghe.
             Paul Tillich

100 từ. TÌNH BẠN ĐẸP

       Anh người Bạn học cùng lớp, hơn 2 tuổi đi cùng đường về cùng xóm. Anh học bình thường nên Cha Mẹ cho đi học nghề xa từ đó Tôi và Anh không gần nhau nhưng có liên lạc qua thư từ.
      Ngày Anh có Vợ, Tôi người Bạn học duy nhất có mặt trong tiệc cưới, rồi Tôi có gia đình mỗi người bon chen theo cách sống nghề nghiệp khác nhau.
        Tích tắc, Anh 60 Tôi 58 tuổi gặp lại Anh mới nói:
        -  Ngày trước Tôi thích Em, không dám nói… nay không thể… để tình Bạn đẹp.

        Phan Thiết, Ngày 17.8.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Cuộc sống là một phần chúng ta tạo ra, và một phần do những người bạn của chúng ta.
                     Unknourn

ƯỚT MI

Lần  đầu  tiên  xa  nhà  ra  Phố 
Cô  học  trò  Quận  Lỵ  ngô  nghê  
Áo  bà  ba  guốc  mộc  chân  quê  
Tiếng  lộp  cộp  mỗi  lần  cô  bước 

Đi   gánh  nước ,  ngang  qua  Quán  Nước  
Anh  nhìn  ra  cười  nhẹ  mắt  thật  vui  
Cô  bâng  khuâng  cúi  mặt  mĩm  môi  cười 
Người  chi  lạ  ...rình  người  ta  mãi  thế   ! 

Rồi  cứ  thế   , mỗi  lần  như  thế  
Cô  lén  xem  ...coi   có  Họ  nhìn  không  ?
Anh  kia  rồi  đôi  mắt  ngóng  trông  
Cô  nhẹ  bước  bềnh  bồng  như  bay  bổng  

Một   buổi  sáng  ra  sân  đứng  hóng  
Cô  chợt  nhìn  thấy  bức  thư  rơi 
Cúi  nhặt  nhìn  thư  của  Họ  đây  rồi  
Gởi  cho  cô ,  anh  lên  đường  nhập  ngũ 
Lời  trong  thư  nhẹ  nhàng  như  nhắn  nhủ 
Đợi  anh  về  , đừng  nhận  lời  ai  !
Cô  chợt  buồn  ,  lạnh  buốt  bờ  vai 
Đây  có  phải  là  lời  hò  hẹn  ?

Nhưng  tình  đầu   chẳng  tròn  ước  hẹn  
Anh  đi  hoài  không  tin  tức  cho  cô
Sáng  tinh  mơ  ,  đến  tối  cô  ngóng  chờ 
Dáng  bơ  phờ  , ngẫn  ngơ  đến  tội  
.......Khó  chi  đâu  vài  dòng  thư  viết  vội   ! !  

MỪNG SINH NHẬT HÒANG LAN

Chúc mừng sinh nhật Hoàng Lan
Năm nay vẫn vắng bóng chàng như xưa
Ừ rằng! Trời có nắng mưa
Nhưng Lan vẫn giữ được mùa xuân xanh
Chúc mừng năm tháng dù nhanh
Xuân đi thu lại trổ cành đơm hoa
Lan ơi! ngày có phai nhòa
Tình Ta vẫn giữ giao hòa không quên
Chúc cho năm tháng không tên
Hoàng Lan  sẽ vững bước trên đuờng đời
Đường đời dù có chơi vơi
Hãy vui Lan nhé! người người đều yêu!...
Chúc mừng sinh nhật đến đều
Vững lòng vui bước - Tình yêu con về...!
                                                        
                                                       HÀN THU

XIN CHÚC MỪNG

Xin gom hết lời nào thương mến nhất,
Xin góp mưa mát dịu cả khung trời.
Xin hái nhiều hoa sóng trắng xa khơi,
Xin đan kết nắng hồng thành quà tặng.
Xin tượng trưng một tình yêu thầm lặng,
Xin cho người hạnh phúc vẫn thênh thang,.
 ********************************
Xin thương trao bao câu chúc ngọc vàng 
Xin gió sớm đừng lạnh lòng cô phụ
Xin hiếu tử cuộc đời luôn an trụ,
Xin mẫu từ trường thọ với nhân gian.
Xin  bình an người chia biệt dặm ngàn
Xin ngày tháng an nhàn vui tự tại,
Xin nỗi nhớ dịu dàng làm thư thái
Xin nỗi buồn trôi như gió như mây
Xin nối tình bè bạn chặt trong tay
Xin chia sẻ chung nhau từng suy nghĩ
Sinh nhật vui góp cho nhau một tí.
Xin CHUC MỪNG ngày hiện diện Hoàng Lan.

MỘT TRĂM TỪ

Đọc bài Tiến Đạo viết
Ngọc Xuân cảm nhận rồi
Hội ý với Thanh Liên
Thôi đừng nên Tức nữa
Để bạn mình được vui
Tiến Đạo có người gọi
ANH ơi suốt cả ngày
Người ta có ai gọi
Nên thèm được tiếng  ANH
Ngẩm nghĩ cũng hay hay
Meo meo Lý Văn Kiệt
Râu ria xấu quá chừng
Cô gái nào khen đẹp
Gọi ANH thật ngọt ngào
Lý văn Kiệt tưởng thật
Nghinh nghinh cái mặt lên
Chời ơi sao mà ghét
Tiến Đạo nghĩ lại xem
Làm ANH thật là khó
Coi chừng đấy Kiệt ơi!
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

MỘT THOÁNG VUI

Chời ơi là chời - gió mưa là bệnh của trời
Sân si là bệnh của người trần gian
Con đường đang rộng thênh thang
Cỏ cây hoa lá đua nhau sắc màu
Đang đi thanh thản một mình
Đùa vui với gió - nhặt lá vàng làm thơ
Tự nhiên đứng giữa con đường
Một ông bốn mắt chần dần cò cưa
Cớ gì sanh sự hả ông
Bao nhiêu thiên hạ chỉ chọn một mình người ta
Trung ương thì có bao xa
Chỉ sợ mưa bảo máy bay không thấy đường
Tháng này tháng bảy Vu Lan
Báo hiếu cha mẹ người ta tu hành
Bốn mắt có gây sự triền miên
Người ta vẫn vững như kiềng ba chân
Không giận không hờn không oán ghét
Không sân si kiện tụng tháng nầy
Bốn mắt ơi đừng có buồn nha
Tội nghiệp bạn bốn mắt - đạo văn của mình
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

Lời văn ngắn. GỌI NHẦM

       Cuộc sống có vô vàn cái ngộ nghĩnh lạ kỳ mà khi đến thì bất chợt chứ không có sắp xếp theo ý mình. Mới đây cái lạ kỳ xuất hiện ở Tôi làm ngại ngùng, nhưng nghĩ lại cảm nhận vui trong cái Tình Bạn lớn tuổi dễ thương.
       Đây cái kỳ lạ của Tôi, sáng hôm ấy một buổi sáng đầy sương thu gió lạnh, Tôi lững thững thọc tay vào túi lang thang đi tập một mình trên hè phố, bỗng tự nhiên như có “Thần kêu” hay “Bà bảo” Tôi móc túi lấy điện thoại ra, cả 100 số điện thoại không gọi mà gọi số điện thoại Cô Bạn duyên dáng, thùy mị, thướt tha, nhẹ nhàng, uyển chuyển… đủ thứ, lúc đó đúng 5 giờ sáng là cái giờ ngon giấc ngủ Tôi lại gọi, sau alô tiếng Cô Bạn duyên dáng… Tôi giật mình xin lỗi lia lịa do “Gọi nhầm” sợ Cô Bạn đang ngủ bên Chồng mà giờ này có điện thoại Boy gọi, thật may cho Tôi giờ đó Cô Bạn đã thức dậy lo công việc nên không có gì chứ “Gọi nhầm” người khác giờ này là coi chừng bể lỗ tai. Đó là cái lạ kỳ của Tôi mà Thằng Bạn Kiệt nó không tin là sự thật, nó cứ bảo “Trên Thế Giới cả Tỷ số điện thoại không gọi mà lựa cái số đó “Gọi nhầm”, sao Mày không “Gọi nhầm” cái số của Tao”, Tôi phân trần đủ kiểu hết cho nó nghe, nó vẫn lắc đầu không tin là sự thật. Thôi đành chịu có lẽ “Ý của Chúa”.
      Tưởng mọi chuyện qua đi, ai ngờ “Gọi nhầm” lần đó Tôi bị kiện thưa quá trời, hội đồng đưa ra xử Tôi phải nhận thua kiện, thật thì “Tình ngay lý gian” mà ai hiểu cho,  phải chịu tại “Gọi nhầm”. Nên rút kinh nghiệm trời chưa sáng hẳn có gọi điện thoại cho ai “nhớ nhớ” phải coi cho kỹ đúng số người cần gọi, chứ “Gọi nhầm” phiền lắm lại là người khác phái “Gọi nhầm”.
       Hôm qua Tôi gọi điện thoại cho Cô Bạn duyên dáng… đủ thứ đó, Cô cho biết tụi mình là Bạn muốn gọi lúc nào cũng được thoải mái, Tôi mừng vui không biết điều Hên hay Xui đây bất hạnh hay diễm phúc? Nên quyết định chờ Kiệt ra cùng Tôi gọi sớm hơn  5 giờ sáng để biết kết quả ăn đòn hay bị chửi và cũng để Kiệt tin Tôi “Gọi nhầm”.
      Hãy đợi đó! Chờ Kiệt hay có ai tham gia xin liên hệ số điện thoại này 0914584306 sẽ trả lời liền không ngại.

         Phan Thiết, Ngày 16.8.2013
               NGUYENTIENDAO

   @ Hãy tạo những giọt nước nhỏ để làm nên dòng sông lớn.
                        “Quên”

100 từ. 4 THẰNG BẠN

       4 Thằng Bạn thật lâu gặp lại, đầu bạc trắng da nhăn nhúm… không như ngày xưa 35 năm trước gần như ngày nào cũng gặp, sáng gặp nhau bên ly café, chiều bên ly rượu thật vui thích mà không ai lo lắng gì.
       Sáng nay vô tình gặp 4 Thằng kéo nhau tìm một Quán Café bình dân ngồi bên nhau tâm tình chia nhau. Ngày nay mỗi Thằng đã có Con lớn đang lo lắng cho mỗi đứa Con của mỗi Thằng nhưng mỗi nỗi lo khác nhau, không như ngày xưa gặp cười vui hí hố…
 
        Phan Thiết, Ngày 15.8.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Đừng đặt hy vọng vào người nào cả.
                        “Quên”

100 từ. LẲNG LẶNG

      Nó là Thằng Bạn học cùng chép bài chung, trèo cởi chung con bò, đèo nhau trên chiếc xe đạp sườn ngang không dè và cùng bị Thầy phạt quỳ mà vẫn nhìn nhau bằng con mắt lì lợm.
      Hết chiến tranh gia đình Tôi về nông thôn sống, thời gian lớn khôn có Vợ sinh Con như nông dân chính hiệu giỏi giang ruộng rẩy.
      Năm đó Con bệnh nặng chuyển Bệnh Viện Thành Phố không nghĩ gặp Thằng Bạn ngày đó. Nay, Nó Bác Sĩ giỏi của Bệnh Viện đang điều trị Con Tôi, còn Tôi lẳng lặng.

       Phan Thiết, Ngày 15.8.2013
             NGUYENTIENDAO

   @ Hãy vị tha với mọi người và chính bạn.
                      “Quên”

100 từ. QUÁ ĐI THÔI...

     Những người đầu trắng, mắt kém, trán nhăn nheo, da khô nhăn nhúm, đi đứng khó… nhận ra nhau mừng vui.
    Có người Bạn sau bao năm bon chen sống sức khỏe kém giao lại con, người Bạn lo việc nước nay hưu, người Bạn vẫn bươn chải sống, người Bạn đầy kinh tế nỗi lo con quậy, người Bạn nhiều tiền lắm của lo rầu chồng có bồ nhí… Những người Bạn trên có điểm chung vui mừng Bạn xưa nghĩa cũ, điểm riêng nỗi lo lắng không ai giống ai mà nhìn nhau “thương thương quá đi thôi…”.

        Phan Thiết, Ngày 14.8.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Hãy kết Bạn với nhiều người nhưng vẫn phải duy trì tình Bạn với những người Bạn cũ.

                       “Quên”

Lời văn ngắn. NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC CỦA EM

      Buổi sáng hôm ấy. Một buổi sáng đầy sương Thu gió lạnh, Má Em âu yếm nắm lấy tay Em... bài văn này Em nhớ mãi như đã khắc sâu vào tâm trí. Có lẽ Quý Vị vẫn còn nhớ... và hôm nay cũng là ngày các cháu nhỏ tựu trường. Em chợt nhớ đến ngày đầu tiên Em đi học.
      Một bui sáng xa xưa lúc Em còn nh xíu, tóc ct cao đầu đinh. Má Em mặc cho bộ đồ áo trắng quân xanh, sa son cp nón đy đ, chân mang giy trng. Em ch mơ h là mình được đi hc đâu đó to ln và đp lm. Ba ch Em đến mt ngôi trường ta lc cuối đường Nguyễn Du là Trường Nam Tiểu Học.
      Chung quanh Em cũng có rất nhiu Ba Má đưa các bn đến trường.Có bn Má bng trên tay mà vn khóc. Có bn ngi bc thm khóc Ba Má d dành cũng vẫn khóc không chu vào. Bn nào cũng mc áo đp nón, cp, giy mới. Trong sân trường đông ơi là đông. My Anh ln hơn ngi tm nhau trên my chiếc ghế đá va nói chuyn va ung nước đá siro. Sân trường rt rng, nhng cây me tây và phượng v được trng lúc nào mà to quá là to, tàn cây che phủ mát c sân trường. Gia sân là cột c được trng hoa rất đp.
        Ba dẫn Em vào phòng Hiu Trưởng. Thầy Hiu Trưởng dẫn Em vào lp. Ln đầu tiên được ngi vào bàn hc của lớp mình, Em va thích, vừa t hào là mình đã được đi học và cũng vừa lo lo s s gì đó vô hình. Chung quanh có rất nhiều bn, cũng đu xa l không quen biết nhau. Ba không v lin mà đng lấp ló ngoài ca lp. Thầy giáo đến, Ba nói chuyn vi Thầy ri mi về.
       Em vẫn ngi im lng quan sát lp hc và bn bè, nghe những gì Thầy giáo dn chúng Em vào ngày đầu tiên đi hc. Ra chơi Em không đi ra sân mà ngi li lp. Bn ngi gn bên cũng vy, hai đứa nhìn nhau vài ln. Bn cht hi: -Bạn tên gì. Và chúng Em đã quen nhau. Vài bạn chung quanh nghe Em nói ging Phan Thiết nên xúm xít vào nói chuyện, Em ngại nên im lng.
      Ba đến đón Em trước gi tan trường, rt mng vì Ba đón sm.
       - Con thích đi học không. Ráng hc gii nha con.
      - Dạ thích! Ba ơi! Con có bạn lp ri. Bn con tên Trần Nam Mai Xuân tóc dài hơn con.
     Về nhà Em kể đ th cho Ba Má nghe, k cho đứa em gái nghe mc dầu em gái chng biết gì. Lúc đó Em nghĩ. Mình đã ln và được đi hc. Vy thôi.
      Quý Vbiết không? Ngôi trường đu tiên đó mi ln đi ngang qua li cũ. Em vn nhìn nh mãi trong ký c ngôi trường xưa.
      Ngày đầu tiên đi hc. Ngôi trường đu tiên Em đi hc...

       Phan Thiết, Ngày 14.8.2013
            NGUYENTIENDAO
 
      @ Khoảnh khắc khờ dại là khoảnh khắc sung sướng.
                     “Quên”
 + Đừng kiện Nguyentiendao là copi văn hay mạo văn nha nếu kiện chơi luôn đó, lần này không để thua đâu ra tới Trung Ương đó.