Mấy hôm nay Anh biệt tăm mất tích
Em ngẫn ngơ trông ngóng từng giờ
Chẳng biết lý do-em vẫn chờ vẫn đợi
Quá mõi mòn nên vội viết những dòng thơ
Mưa mùa Thu kéo dài dai dẵng
Chợt đến chợt đi ướt đẫm cả thân hình
Em phơi trần tháng ngày cùng mưa nắng
Nhịp sống cuộc đời sao dứt bỏ được hở Anh
Anh nói Anh yêu Em yêu nhiều lắm
Nhưng có bao giờ Anh thể hiện được tình yêu
Khi vui vẻ Anh ghé qua thăm nhìn ngắm
Lúc Anh buồn Anh trốn chạy chẳng giã từ Em
Em có trách Anh vội vàng xin lỗi
Rồi ở đâu cũng hoàn đấy mà thôi
Vì thế cho nên Em đành tâm cam chịu
Lầm lủi một mình gánh vác cả giang san
Anh cứ di cho đã đời-khi về đến
Ghé thăm Em-Tàn tạ với tháng ngày
Nhưng Anh ơi Em chỉ cần một thoáng
Sự hiện diện cũa Anh-Em sẽ sống muôn đời
Dù nắng dù mưa phong ba bão tố
Em vẫn đứng đây chờ đợi Anh về
Vì chỉ một lời-thật lòng hay gian dối
Anh nói rằng: Anh mãi mãi yêu Em!
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN
Gởi ANH Tiến Đạo và EM ba cây cầu