Giữa muôn trùng sóng cả,
Ta đi đâu... về đâu?
Vùi lấp tận biển sâu.
Hay phiêu linh đất lạ?
Qua bao ngày vật vã.
Dưới nắng gió biển khơi
Xanh biển... xanh tầng trời
Trong tận cùng vô vọng
Đâu thiên đường ảo mộng?
Đâu tương lai xứ người?
Ta chỉ thấy chân trời
Mịt mù trong màu khói...
Qua đêm... rồi nắng chói
Hết nắng... lại đêm trôi.
Trăm tất dạ... đắng môi
Nghẹn ngào lòng cô lữ...
Ta lặng nhìn sóng dữ
Ta ngước mắt trông trời
Quê mẹ đã xa vời...
Người làm thân viễn xứ...
Ba tháng trời cầm cự
Ta đến chốn này đây
Đem mơ ước đắm say
Cho mối tình thứ nhất
Điệu buồn dâng cung bậc
Tình chẳng trọn niềm thương
Thôi quên hết chán chường
Dâng trao ngày tình mới
Hạnh phúc hoa hồng tới
Vườn mộng lại ngát hương
Đây chính thật thiên đường
Dành cho người hạ giới
Niềm an vui vời vợi
Trong bao la tình đời
Thầm cám ơn Chúa trời
Đem thiên thần trao tặng
Ấm êm trong thầm lặng
Vô cùng biết ơn em
Xin trân trọng người xem
Lời chân thành bộc bạch.