Chảy xuôi dòng ra biển cả mênh mông.
Sông hiền hoà bao bờ bến mát trong,
Như vô tận chảy hoài... trôi xuôi mãi.
Nhưng vẫn có những thác ghềnh bờ bãi,
Cuồn cuộn, xoáy vòng không có căn do,
Sông uốn mình... chỗ sâu thẳm... vòng vo.
Sông khúc khuỷu... tạo khoảng dài ngăn bước.
Sông bồi đắp cho lúa ngô xanh mướt,
Sông cạn khô mùa hạn úa hoa màu.
Thẳm trong thơ ca ngợi sóng dạt dào,
Hay nghiệt ngã một màu sông vẫn đục.
Người đời ví: phải nhập sông tùy khúc,
Vì dòng trôi đâu cứ phải hiền hoà...
Trong vô cùng... sóng bồi... lúa đơm hoa,
Trong nguồn chảy vẫn có dòng bế tắc.
Ai tắm mát trong dòng sông xanh mắt,
Ai thẩn thờ gieo những nỗi sầu miên...
Đừng lạnh lùng oán tắng tại đời riêng
Vì sâu thẳm lòng sông không im tiếng...
Sông bồi đắp cho lúa ngô xanh mướt,
Sông cạn khô mùa hạn úa hoa màu.
Thẳm trong thơ ca ngợi sóng dạt dào,
Hay nghiệt ngã một màu sông vẫn đục.
Người đời ví: phải nhập sông tùy khúc,
Vì dòng trôi đâu cứ phải hiền hoà...
Trong vô cùng... sóng bồi... lúa đơm hoa,
Trong nguồn chảy vẫn có dòng bế tắc.
Ai tắm mát trong dòng sông xanh mắt,
Ai thẩn thờ gieo những nỗi sầu miên...
Đừng lạnh lùng oán tắng tại đời riêng
Vì sâu thẳm lòng sông không im tiếng...