Tôi kể cho các bạn một câu chuyện có thật về tôi.
Ngày xưa còn nhỏ tôi rất thích trò chơi nhảy dây và
trồng cây chuối móc sợi dây thun xuống quăng người qua bên kia. Mẹ tôi thường
la và có lúc đánh đòn nhưng tôi ít sợ Mẹ bằng sợ Ba mặc dầu Ba cưng tôi nhất
nhà. Ba cấm tôi chơi trò này vì sợ tréo ruột và gãy chân. Tôi có một nhóm bạn, nhưng
thân nhất cùng phe với nhau la bạn Mỹ Lợi em của cô Mai dạy Anh văn trường Bán
Công. Tôi và Mỹ Lợi cùng kết hai sợi dây thun dài 6 đến 7m. Sợi dây kết bận hai
Mỹ Lợi cất giữ, dùng để chơi trò hai đứa cầm hai đầu dây căng từ thấp đến cao, còn
bạn nhảy thì chống hai tay xuống đất quăng người trồng cây chuối móc sợi dây thun
xuống, sợi này ít bị đứt. Còn sợi dây của tôi thì kết bận năm dùng để nhảy dây.
Thường ngày Ba đi làm 5h còi hụ mới về. Tôi và các bạn
chơi đến 4h thì dẹp. Hôm đó đang chơi vui vẻ, Bác về Xuân cà. Tôi quay đầu nhìn thì thấy xe zeep Ba tôi từ xa. Phản
xạ tự nhiên tôi túm sợi dây vừa chạy vào nhà vừa cuộn lại, chạy ra đằng sau quíu
quá tôi không biết cất đâu nhét đại chùm dây thun đủ màu sắc xanh vành đỏ vao
thùng dầu lửa. Ngày xưa nhà tôi nấu ăn bằng bếp lò dầu lửa nên mua thùng thiếc
20lít, lấy dầu là dùng ống bơm bơm ra. Tôi nhét xong đậy nắp ra sau rửa tay
chải tóc đàng hoàng chạy vào nhà. Thưa Ba
di làm về, và ôm hôn Ba như mọi ngày, tỉnh bơ.
Sáng hôm sau, nhằm ngày chủ nhật Ba ở nhà, khoàng
9-10h tôi không nhớ, tôi nghe tiếng Mẹ la thất thanh, Ba và tôi chạy ra sau thì
thấy Mẹ tôi chỉ vào thùng dầu lừa:
- Rắn. Rắn, con
rắn trong đó!
Người Mẹ tái xanh run nói lắp bắp, hàng xóm ở chung
quanh chạy qua, người nào cũng cầm trên tay thanh cây dài để đập Rắn. Ba tôi
lấy sợi dây vòng qua thùng lôi ra sân sau lấy cây sắt nhọn thọc vào miệng thùng
nhiều lần cho con Rắn nó chết, chứ không nó bò ra cắn người ta
- Chắc nó
chết rồi,mà sao nó nhùng nhằng chứ không như đâm thịt Rắn
Mấy Chú mấy Bác đến gần thùng nhìn vào nhưng không
thấy gì chỉ thấy màu xanh đỏ rằn ri.
- Thôi đục
thùng ra đi.
Và hai ba người đục lúc có lổ to có người la:
- Trời ơi! cái
gì vậy nè!
và họ lôi ra một sợi dây thun. Các bạn tưởng tượng, dây
thun ngâm dầu lửa nó nở to khủng khiếp, đã vậy màu xanh vàng đỏ rằn ri dài
ngoằn. Trời ơi là trời, tôi biết là sợi dây thun của mình nhưng tôi cũng không
thể nào nhận ra, chỉ mở to hai con mắt nhìn. Á khẩu luôn.
Tôi không bị ăn đòn đâu các bạn yên tâm. Con gái cưng
của Ba mà! Ngày chủ nhật thường được Ba chở đi chơi.
Ngày chủ nhật này làm cho Ba 10 bài toán nhân 4 con, 10
bài toán chia 3 con, 5 bài toán đố, viết 5 trang câu:
CON VÂNG LỜI BA MẸ. CON HỨA KHÔNG CHƠI NHẢY DÂY NỮA
Các bạn cứ tưởng tượng con RẮN và Hình Phạt của tôi
nha.