Đã vào mùa áo kết hoa hồng trắng,
Nhớ mẹ hiền...tiếc chị cả yêu thương,
Trời đành hanh gây ly biệt đoạn trường,
Thân phàm tục nên nỗi niềm canh cánh.
Nhớ bóng mẹ dịu dàng, đức hạnh,
Trọn cuộc đời tần tảo vì con.
Bởi thương con thân mẹ mới hao mòn
Buông bỏ hết mẹ không còn gì nữa..
Chiều hôm nay cũng như chiều mọi bữa...
Con cúi đầu ngắm lăng mộ xanh xao
Trên mộ bia những dòng chữ nghẹn ngào
Hình dung lại tháng ngày còn bên mẹ.
Em mãi nhớ nụ cười tươi nhỏ nhẹ,
Chị hiền lành.. lời căn dặn gởi trao
Giờ tìm đâu,Mẹ và chị nơi nào?
Lơ lững giữa muôn trùng xa vòi vọi
Có đôi lúc trong giấc mơ con gọi
Thấy mẹ về cùng chị lại ra đi
Khi giật mình..tỉnh giấc ướt trên mi
Con réo gọi tiếng còn vang lồng lộng
Nụ cười vẫn nhẹ êm trong cõi mộng
Biết bao giờ còn thấy mẹ yêu thương
Các bạn tôi đang làm khách ly hương
Đang còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Hãy thăm mẹ khi ánh dương còn mọc.
Mất mẹ rồi ta mất cả trời cao
Sẽ hư hao bao tiếc nuối cồn cào
Ta còn mẹ là vô vàn hạnh phúc
Bạn có nghe thân tâm đang thúc giục
Mẹ thiết tha các con hãy quay về...!