Ngày vẫn thế sáng trưa chiều tối
Người vẫn thế sanh lão bệnh tử
Trời vẫn thế sấm chớp mưa giông
Đời vẫn thế đói no lo nghĩ
Bởi không phải thế đâu là cuộc sống
Sự vô thường không phải cuộc vui
Hay cuộc sống kéo dài vô tận
Nó phải có vui có buồn đau lẫn lộn
Nó có sanh có diệt bệnh tật chia ly
Nhìn trong ảnh biết bao người vui vẻ
Tuổi thanh xuân hớn hở biết chừng nào
Nay xem lại thấy giật mình tỉnh giấc
Chẳng mấy mươi năm mấy người đã mất
Toàn những người hiền đáng sống cả trăm năm.
Tấn Hùng
Tân Định, 05-06-2011