Một ngôi sao cuối trời vụt tắt,
Đêm thẩn thờ trong tiếng nấc nghẹn đau
Ngày oằn vai, không ngăn được biển trào
Trên cỏ mượt ráng chiều trôi lặng lẽ.
Người lữ khách đã về trên đất mẹ,
Sẽ bình yên trong hương lúa ngạt ngào.
Trăng Sa Rài in bóng nước xôn xao,
Gió thủ thỉ lời tình ru anh ngủ.
Sen Tháp Mười khúc ca ngày tháng cũ,
Cánh diều bay trong nắng ấm nương chiều
Đất Sa Rài sẽ ôm ấp, nâng niu,
Sẽ mãi mãi giữ chân anh ở lại
Xin khấn nguyện linh hồn anh tự tại,
Tâm an nhiên buông bỏ những muộn phiền.
Bạn chúng mình sẽ còn mãi luân phiên,
Đề tặng bạn ngàn vần thơ KỶ NIỆM
HTRA