Xế chiều chúng tôi chia tay nhau ra về. Cầm tay tôi bạn xiết chặt hơn như không muốn rời. Nhân muốn đêm nay chúng tôi ở lại vì gần 20 năm bọn tôi xa nhau, còn biết bao điều chưa kể…. Tôi hẹn Nhân một ngày thật gần sẽ quay trở lại, vì ngày mai vợ chồng tôi phải về Sài Gòn để đi làm.Như đã hứa, không bao lâu sau đó, vợ chồng tôi rủ thêm vài người bạn về Phan Thiết và cùng rủ chị Thu vô lại cây số 25 thăm gia đình Nhân.
Lần này vợ chồng Nhân nuôi thêm một bầy gà để cải thiện đời sống, vài chú chó để trông nhà. Thấy gà vừa lứa đi loanh quanh trong sân, cao hứng, chồng tôi nói đùa: gà này mà làm thịt nấu cháo ngon hết xảy nha!. Nhân nói: Nhân nuôi cũng để chờ các bạn về đãi đó, anh Hùng bắt được con nào thì làm thịt con đó, gà nuôi thả vườn nên thịt chắc ngon lắm. Vậy là ông xã tôi cùng vài người bạn trong đó có Trần Hoàn thi nhau rượt đuổi gà, chúng chạy tán loạn…một con gà mái đang nằm ấp trứng trong cái rổ tre dưới gốc cây xoài cũng hoảng hồn, vù phóng ra khỏi ổ, vừa chạy nó vừa la cục tà, cục tác, cục tác…Mấy con chó thấy đám gà chạy loạn xạ, nó cũng hùa theo rượt, tạo thành một khung cảnh vui ơi là vui. Chúng tôi đứng nhìn ôm bụng cười ngặt ngẽo….
Trời ơi! Ác ghê đàn gà nhà người ta nuôi có một con trống để dành làm giống, hỏng biết làm thế nào mà chồng tôi lại chụp dính ngay được nó, thế là từ đây bọn gà mái nhà Nhân trở thành cô nhi quả phụ hết ! Kể từ lúc đó, gà, chó gì qua vườn hàng xóm tạm cư lánh nạn hết, chẳng còn một con nào gan lì ở lại.
Món cháo gà trống hôm đó được nấu ăn kèm với gỏi của lõi cây chuối non chặt trong vườn. vị chan chát dòn dòn của cây chuối, vị chua chua cay cay nồng nồng của chanh ớt tỏi… pha một chút hương vị đậm đà của nước mắm quê hương cộng thêm một chút thơm nồng của các loại rau vừa hái, tất cả đều là cây nhà lá vườn, sao mà ngon đến thế !!!
Món cháo gà trống hôm đó được nấu ăn kèm với gỏi của lõi cây chuối non chặt trong vườn. vị chan chát dòn dòn của cây chuối, vị chua chua cay cay nồng nồng của chanh ớt tỏi… pha một chút hương vị đậm đà của nước mắm quê hương cộng thêm một chút thơm nồng của các loại rau vừa hái, tất cả đều là cây nhà lá vườn, sao mà ngon đến thế !!!
Rồi sau đó có một lần cơ quan Nhân cho đi vào Sài Gòn để tham quan Dinh Thống Nhất, trên đường đi Nhân hẹn gặp tôi trước cổng Dinh, Nhân nói có quà cho Liên. Tôi rủ Thuần cùng đi, Thuần cũng là bạn học cùng lớp với nhau ở Sài Gòn vừa gặp lại.
Xe vừa đến, Lành bước vội xuống trên tay cầm một cặp ổi to vừa mới bẻ còn cành lá rất đẹp. Lành nói, anh Nhân để dành hôm giờ khi biết cơ quan sắp cho đi Sài Gòn, anh chọn rồi dùng nylon bao cặp ổi lại để tránh bị con gì cắn đục vào sinh ra có sâu, dặn mấy đứa nhỏ không được hái…Sáng nay dậy sớm tự tay anh hái đó, từ lúc lên xe đến giờ anh chỉ cầm trên tay không hà, hỏng dám để xuống chổ nào vì sợ đường xấu, xe chạy lắc lư, cặp ổi rớt bị dập hết đẹp… các bạn trên xe chọc ảnh quá trời hỏng biết đem cho ai mà nâng niu đến thế…. Tôi nghe mà ứa nước mắt trong lòng. Món quà ngày ấy thật đơn sơ, nhưng với tôi là cả một tấm lòng của bạn mình.
Tình bạn của chúng tôi ngày đó đẹp quá phải không các bạn ?./.
Thanh Liên
Sài Gòn: 16-06-2011