Chúng tôi đến Sa rài mùa nước nổi,
Nước tràn đồng xám loáng tận chân mây.
Diệu kỳ thay người bám trụ đất này
Trong gian khổ dạn dày sương với gió
Để giờ đây hạnh phúc cho cả họ,
Bạn bè mình thán phục những bàn tay.
Rời quê hương xây dựng đất Sa rài,
Để lưu luyến tim ai khi rời gót,
Lộ tít tắp nắng vàng như mật ngọt,
Thương con đường đất nổi giữa dòng sông
Thương cây cầu ọp ẹp giữa mênh mông...
Thương mé nước, những mảnh đời tạm bợ
Để rời xa bọn mình luôn mãi nhớ
Những tấm lòng hiếu khách của miền tây
SARài ơi xin ký gửi nơi này......
Đụn cát vàng của quê hương biển mặn.....
HTRA[kỷ niêm năm 2000,bọn mình về miền tây]