F tháng 6 2012 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Thơm Mùi Đất Mẹ

Tại sao cứ nói chuyện buồn
Người đi đâu phải đi luôn không về
Thương nhau còn giữ câu thề
Hết thương môi đắng ê chề chia ly
Người đi mình thấy cũng đi
Ở đây chết chóc ích gì tuổi xuân
Ra đi dù có bâng khuâng
Vẫn mong hy vọng còn lần gặp nhau
Thời gian ray rức thương đau
Bởi lâu không gặp làm sao không buồn
Mưa tuôn xối xả trên nguồn
Nước dâng cuồn cuộn lụt luôn mái nhà
Chiều nay con nhớ quê cha
Vội về thăm lại gần xa xóm riềng
Khác xưa từ thuở vượt biên
Con như lẩn thẩn quanh miền mông lung
Cứ ngỡ bình địa thành rừng
Đâu ngờ phố thị sáng trưng lâu đài
Hít hơi con thở thật dài
Thơm mùi đất mẹ bao ngày con xa !

NTH
30-6-2012

LOI VAN NGAN 100 TU .

         HAI  LẦN  HỐI  HẬN

      Tôi bỏ xứ ra đi để lại Người Mẹ và đứa Em Gái. Đêm đen tối ấy nghĩ vĩnh viễn ra đi sẽ không trở lại.
      Đến xứ người hối hận hơn tại sao ra đi? Ở với Mẹ và Em cùng ăn rau cháo mà vui ngon nên chạy trốn nỗi đau bằng “cày”, bao nhiêu trả hết cho Rượu Bia.
      Đất nước mở cửa về thăm, ra khỏi Phi Trường người đón không là Mẹ và Em mà người Bạn, cho biết Mẹ và Em Gái đã chết trong tai nạn xe đi đón Tôi.
      Tôi thẩn thờ . . .

             Phan Thiết, Ngày 30.6.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Chỉ có đưa Con khôn ngoan là hiểu Cha Mẹ mình hơn cả
                           Honer

LOI VAN NGAN 100 TU

        LỚP  HỌC

       Trước khi simh tại Bệnh Viện có lớp học hướng dẫn Vợ Chồng khi nào sinh, đưa Vợ đến Bệnh Viện, cần gì, phòng nào, gường nào và khi nào cần đến Bác Sĩ.
        Học phí trả 30 usd/người. Lớp Học mời 3 người Đàn Ông đeo cái thai giả nặng 10 ký vào người đi một vòng, thật khó khăn, sau đó lượm những đồng xu dưới đất, càng khó  hơn vì đang mang thai. Học để biết sơ về phụ sản, để chia sẻ nỗi đau mà cộng hưởng nỗi niềm Phụ Nữ mang thai sinh sản.

          Phan Thiết, Ngày 23.4.2012
                NGUYENTIENDAO

     @ Thường làm lấy những việc vặt thì người mới khỏe
                       Homere
Nỗi niềm xa biệt đơn côi,
Buồn trông con nước, đắng môi giọt sầu.
Chia tay nhau ..bởi vì đâu?
Đôi bờ cách trở, âu sầu tim ai
Buồn nàng lỡ chuyện Trúc Mai..
Còn chàng lữ thứ dặm dài về đâu!
Một đời người..chẳng tròn câu
Nửa cho con trẻ, nửa lo song đường.
Niềm thương nỗi nhớ mãi vương..
Vui đi ta đã trọn bề thảo ngay
Chia ly thống khổ vạn ngày
Đôi tim cắt nhịp, dạ đầy ủ ê..
Lớn nguồn hạnh phúc tìm về
Gấp đôi an lạc cận kề lối đi
Hai tâm hồn-một cố tri...
Lần hồi ta sẽ quên đi niềm sầu
.
(Nỗi buồn chia đôi,buồn còn một nửa. Niềm vui chia đôi
lớn gấp hai lần)Tặng CHÍNH và Mỹ Lệ.......

MONG CHỜ

Đêm  khắc  khoải, tàn  đêm  còn  khắc  khoải
Ngày  lại  ngày  mong  đợi  tin  xa
Vắng  tin  anh  mắt  lệ  nhạt  nhoà
Lòng  thổn  thức  xót  xa  vô  hạn
Ngày  tháng  trôi  qua  em  vắng  xa  bóng  nhạn
Tại  vì  đâu, hay  anh  đã  quên  rồi ?
Hai  bóng  hình  mà  anh  đã  bỏ  rơi 
Đã  vứt  lại  bên  đây  lề  cuộc  sống  
Lòng  anh  lặng  yên  khi  đại  dương  sóng  động
Một  đêm  nào  thuyền  tách  bến  ra  khơi
Nước  mắt  rơi  cùng  với  nước  mưa  rơi
Em  cầu  nguyện  bình  yên  người  phản  bội
Tim  nức  nở  nhìn  trẻ  thơ  vô  tội 
Tại  vì  đâu  con  đã  mất  cha  rồi ?
Quyết  định  vội  vàng  hai  lối  sống  ngăn  đôi
Anh  xa  hoa  mẹ  con  em  cơ  cực
Cách  xa  nhau  qua  hai  bờ  con  vực 
Ân  hận  gì  cũng  muộn  quá   phải  không  anh ?
Đối  với  em  trời   không  là  màu  xanh
Mà  vĩnh  viễn  là  màu  mây  đen  tối
Dù  muốn  dù  không  anh  cũng  là  có  tội
Bỏ  lại  cho  đời  mặc  số  phận  rủi  may !
Mẹ  con  em  giữa  cơn  lốc  hôm  nay 
Biết  có  toàn  vẹn  khi  bình  yên  trở  lại
Anh  tự  do, ấm  no  miền  hải  ngoại 
Em  tù   đày  đói  rét  chung  thân
Bóng  tử  thần  như  bước  lại  gần  
Vươn  lưỡi  hái  cướp  đi  mầm  sống
Vĩnh  biệt  anh  và  giả  từ  hy  vọng
Trọn  đời  này  xem  như  đã  mất  nhau  
Sống  xa  nhau  là  suốt  kiếp  lao  đao
Em  buốt  giá  trong  tháng  ngày  cô  phụ    !   (01.11.1985 )

*********************************
Viết lại sau khi đọc bài thơ Đêm Đen Tối  Ấy

LOI VAN NGAN 100 TU

        EM  GÁI  NÓ

     Nó chọn lựa trong nhiều người Bạn, rồi quyết định giao Em Gái Nó cho Tôi nhìn ngó, mà lên đường nhập ngũ trong chiến tranh nóng bỏng.
     Tôi nhận vì nể nang tình Bạn, chứ đâu nghĩ lần nói chuyện ấy là lần Nó ra đi vĩnh viễn không trở lại, lúc ấy Tôi không hiểu ý Nó lắm, sau này biết, hiểu thì Em Nó đã lập Gia Đình ở xa luôn lục đục, nay mới Hạnh Phúc, giờ thật mừng cho Em Nó, còn Nó đã ra đi từ ấy, Tôi thất bại . . .  thất bại tất cả.

             Phan thiết, Ngày 24.4.2012
                  NGUYENTIENDAO

  @  Tinh tưởng lẫn nhau là cốt trụ của tình Bạn
                        Cổ Ngôn

LOI VAN NGAN 100 TU

         EM  GÁI  ÚT

      Không hiểu Cô sống thế nào, ra sao? mà mỗi lần về đều được Anh Chị Con Cháu vui vẻ mừng rỡ, rồi ra đi cũng đầy cảm động tình Anh Em Con Cháu.
     Đó người Em Gái Út duy nhất của Tôi có Gia Đình xa Anh Chị hơn 500 km Cao Nguyên thế mà Cô luôn hỏi thăm, về thăm Anh Chị Con Cháu khi nghe ai đau bệnh, dù ở thật xa nhưng lại về thăm trước và Cô thường giúp những người mà khó có người làm được việc giúp.
       Cô Em Gái Út của Tôi.

           Phan Thiết, Ngày 25.6.2912
                 NGUYENTIENDAO

    @ Một trái Tim để thương xót và một bàn tay để hạnh phúc
                        Gibbon

TỜ LỊCH MỚI

Sự tin tưởng bạn bè là vui vẻ,
Bắt mọi người mạnh khỏe, trẻ trung thêm.
Chước quỹ ma ta lột bỏ ngoài thềm,
Theo đúng nghĩa êm đềm là thú vị.
Điều gì đó..có phân tâm không nhỉ?
Xấu và hay còn tồn đọng mỗi ngày..
Xa, xa ngay vứt chuyện bẩn rời tay
Vượt lên trên mọi điều là gánh nặng,
Quá cứng nhắc sẽ làm tim căng vặn.
Mức bạn bè thanh bạch để lưng voi,
Mẫu thẳng ngay ta sẽ cố học đòi
Mực thước ấy muôn đời và vĩnh viễn
Của trái tim an nhiên luôn biểu hiện
Nó đến rồi chắc chắn chẳng ra đi
Trái tim ta luôn mách bảo, diệu kỳ
Lại rốt ráo rời xa điều phi lý..
Sự kết hợp bạn bè luôn là quý
Bắt hình dong qua mặt.. chẳng bao giờ
Chước quỹ ma từ đấy bạn thờ ơ..
Theo chính nghĩa trung thành không quá dở
Điều thuận hòa tự nhiên như hơi thở..
Hay thật hay như chua ngọt đã từng..
Luôn dựng xây tốt nhất bạn chung lưng
Luôn đầm ấm bao lần ta hò hẹn..
Rút kinh nghiệm..tình mình cho trọn vẹn
Ngắn niềm sầu dài thêm những bàn tay
Lại vun bồi hạnh phúc: tốt và hay...


GUICCIRDINI(Sự bắt chước theo điều xấu xa vượt quá mức
mẫu mực của nó,trái lại sự bắt chước theo điều hay luôn luôn
rút ngắn lại)

LOI VAN NGAN 100 TU

         NHỮNG  LẦN  VỀ

     Sống bên Tây 27 năm mà chỉ về thăm nhà 3 lần, mỗi lần về đều thiếu nợ do mua quà tặng từng người thân và do lâu mới về quê nhà nên dùng  tiền rộng rãi.
     Lần đầu nhớ nhà quá về đại, 2 lần nữa Ba chết, Mẹ mất phải về. Mỗi lần về ai cũng thích mến, ưu đãi như người thân do trắng da dài tóc, ăn mặc sạch sẽ, nói năng từ tốn lịch sự, nhưng đâu ai biết xứ Tây làm việc “Chết mồ” chứ đâu ngồi quán café đầy người như xứ Ta.

            Phan Thiết, Ngày 26.6.2012
                  NGUYENTIENDAO

     @ Mọi người không chỉ muốn giàu có, còn muốn giàu hơn người khác
                               Mill

LOI VAN NGAN 100 TU

          PHẢI  CHI  TUỔI  XUÂN

      Có người Bạn Gái trẻ đẹp mà khi trẻ ở Vietnam ước mơ lớn nhất trong đời là ra được nước ngoài, sẽ ăn sung mặc sướng, trắng da dài tóc, đi “xế hộp” đã lắm.
      Rồi ước mơ thành sự thật, nhưng ước mơ không như mơ ước nên thường gởi thư về người Bạn Trai mà luôn đau buồn, lá thư nào cũng đều có hai từ “Phải Chi”.
      Đó! Phải Chi người Bạn Gái trẻ đẹp năm xưa đừng mơ ước thì ngày nay đâu phải tính toán ngày về mà đã mất biết bao Tuổi  Xuân.

           Phan Thiết, Ngày 23.6.2012
                NGUYENTIENDAO

   @ Sự xuất hiện của suy nghĩ đã thay đổi diện mạo thế giới
                        Pascal

Thầm Trách


( Thân tặng Giang Cà Ty )

Đọc thơ bạn bất ngờ quá đổi
Sáu bài liền trong mối man miên
Ở xa còn giữ làm riêng
Bóng người quê cũ một miền yêu đương.


Người ấy… xa bấy có còn?
Phượng hồng nơi trường cũ… rũ mòn năm nao?
Khóc thầm… cho đỡ ước ao
Chìm trong giấc mộng chiêm bao… mơ về
Quê xưa, ta lạc lối… thề
Buồn… trăng năm ấy Hàn kê bán rồi !!!



NTH
27-6-2012

Đêm đen tối ấy

Cái đêm đen tối, đời cũng tối
Leo lên ghe nhỏ, bỏ quê nhà
Cũng từ đêm ấy, tôi khó ngủ
Bạn ở quê nhà, ngủ dễ không?

Đêm nay trăng sáng, đời chưa sáng
Bước xuống phà to, chốn quê người
Nhớ từ đêm ấy, tôi mất hết
Mất cả người thương, lẫn quê nhà.

Giang Cà Ty

LOI VAN NGAN 100 TU

         ĐÊM  ĐEN  TỐI

      Gia Đình Tôi đang có cuộc sống ổn định hạnh phúc, Con học trường giỏi, Tôi làm Công Chức, Vợ buôn bán vải tại chợ.
        Hôm đó Tôi quyết định vượt biên nên bán nhà, Vợ thu gom tiền rút về nhà Ngoại chờ ngày. Rồi ngày Tôi muốn đến, ăn mặc dân dã theo người dẫn ra vùng biển trốn trong căn nhà lá, đến giờ G tối đen dẫn nhau chạy ra biển tranh giành leo lên chiếc ghe nhỏ người đông trốn chạy trong đêm.
       Đó cái đêm bắt đầu đen tối, khó ngủ cuộc đời Tôi.

            Phan Thiết, Ngày 26.6.2012
                  NGUYENTIENDAO

     @ Phải học cách chịu đựng đau khổ của cuộc sống từ trong cuộc sống
                        Chainhuer

LOI VAN NGAN 100 TU

      DÒNG  SÔNG  QUÊ  NHÀ

    Xứ Tôi có Dòng Sông chảy qua giữa hai bên tả hữu đô thị, bắc qua 3 cây cầu khác nhau không xa lắm nên nhìn thật đẹp, mà nhiều người xa về gọi là Dòng Sông Seine.
   Thật vậy, tối nào đó thử tản bộ lang thang vòng 3 cây cầu sẽ thấy cái đẹp tự nhiên của Dòng Sông, cái giá trị nên thơ tự nhiên lâu không bắt gặp, và nếu ai ở xa về có người Bạn Gái lang thang theo Dòng Sông Quê Nhà sẽ thấy Ngôi Trường thân yêu Chính Tâm của ai đó.

           Phan Thiết, Ngày 28.6.2012
                 NGUYENTIENDAO

    @ Kỷ niệm của Hạnh Phúc đã qua là vết nhăn của tâm hồn
                  Xavien De Maistre

     Tặng những người Bạn ở xa.
   Về đi, để lang thang bên dòng sông Seine, để uống ly Café “Rẻ nhất Thế Giới” mà feel cho người xa về .
      Về đi . . .

LOI VAN NGAN 100 TU .

            THẦY  30.4

      Tôi đã dạy các Em hơn 40 năm trước, nay gặp lại các Em thật cảm động mang nhiều ý nghĩa Quân Sư Phụ.
      Các Em vẫn kính trọng dành hàng ghế cao cho Tôi như ngày nào, các Em vẫn còn ngại khi tiếp xúc do còn đặt Tôi ở vị trí cao trong trái tim. Đó là cái hạnh phúc vui sướng mà các Em đã dành cho Tôi, các Em đã cho Tôi sống lại quá khứ mà đó là niềm vui tuổi già để sống lâu hơn, Tôi mong được sống để sống cùng các Em.

             Phan Thiết, Ngày 27.6.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Sau thực phẩm giáo dục là nhu cầu số một
                             Difan

LOI VAN NGAN 100 TU

        NHỮNG  HÌNH  ẢNH  ĐẸP

       Hằng năm vào ngày 30 tháng 4 chúng Tôi gặp nhau trong tình cảnh nhộn nhịp mừng vui tình Thầy Trò Bạn Bè xa gần thật vui cảm động, rồi đến lúc chia tay lẳng lặng, vậy mà dư hương gặp nhau vẫn còn ngầy ngật bao ngày.
        Hôm nay đã lắng đọng cảm giác trên, mà sáng nay Tôi nhận lại những hình ảnh trên Blog Hocsinhchinhtam họp Bạn thật vui sống động, lời phát biểu từng Thầy đầy tình Thầy Trò đã quay lại. Tôi nhìn nghe đọc thật nhiều cảm xúc.
        Cám ơn! Cám ơn tất cả.

           Phan Thiết, Ngày 27.6.2012
                 NGUYENTIENDAO

   @ Chia sẻ các kỷ niệm sâu lắng cũng là cách làm mới những tình cảm
               Ngạn Ngữ Phương Tây

Mơ về, Ta mơ về chốn ấy
Gặp lại bạn xưa, trọn nghĩa tình
Thăm hỏi vài câu, mừng mừng tủi
Nhắn hỏi người xưa, ở chốn nào?

Gặp bạn, Ta mừng, không tả xiết
Nói chuyện, huyên thuyên suốt canh dài
Nhưng đời, nhiều chuyện Ta muốn nói
Ở chốn tha hương, lắm chuyện đời 

Chuyện buồn, Ta kể không biết chán
Những mẫu chuyện vui, gắng giữ lề
Áo gấm về làng, khoe bằng cấp
Để rồi mất Bạn, tiếc lắm đây

Thôi đành, kể chuyện thiên hạ nhé
Để Bạn cùng Ta, trọn tiếng cười
Bạn hãy cùng Ta, ôn chuyện cũ
Một thời áo trắng, trốn học xưa.


Giang Cà Ty

Khóc thầm

Một thời áo trắng, Em còn nhớ?
Góc phố năm xưa, chốn hẹn hò
Ngập ngừng, tay Em, Ta nắm lấy
Em nói, thôi anh, ai đó nhìn

Một thời áo trắng, không còn nữa
Góc phố xa xưa, biến theo thời
Bồi hồi, lục lại, trang thư cũ
Lâu lắm, đêm nay, Ta khóc thầm

Giang Cà Ty

Buồn

Gió cùng mây, đưa Trăng về chốn cũ
Trăng sẽ về, ôm ấp bóng Mường Giang
Ta muốn gởi, bạn xưa, lời thăm hỏi
Trăng đem cùng, lời nhắn nhủ người xưa

Trăng tha hương, không là Trăng năm ấy
Đừng ước thề, Trăng không chứng đâu Em
Trăng xưa ấy, đến nay không còn nữa
Sao nỗi buồn, Ta nhớ mãi không thôi.

Giang Cà Ty

Quê xưa, Ta lạc lối

Muốn về, Ta muốn về lắm chứ
Nửa kiếp tha hương, lạc lối về
Ước gì, Ta về nơi xưa ấy
Để biết, Em tôi giữ ước thề

Lời thề năm ấy, Trăng làm chứng
Em biết riêng Tôi, trọn kiếp này
Ngày đi, Tôi quyết mình phải sống
Để đón Em tôi, tận cuối trời

Nào ngờ, Trăng chứng không còn nữa
Ai bán Trăng xưa, chứng ước thề
Thi Hàn, đã bán Trăng xưa ấy
Đổi lấy yêu thương với Mộng Cầm

Cát bụi, nơi về, Ta sẽ hỏi
Thi Hàn, sao nỡ bán Trăng xưa?
Trăng mất, lời xưa ai chứng giám?
Ta mất Trăng rồi, lạc lối xưa.


Giang Cà Ty

Người ấy

Ngày xưa, người ấy, không cùng lớp
Tóc ngắn ngang vai, dáng hiền hòa
Ngập ngừng, len lén, Em nào biết
Ta lén theo Em , đứng trộm nhìn


Ngày nay, Ta đứng bên này núi
Bóng dáng năm xưa, vẫn hiện về
Thẹn thùng, Em biết Ta nhìn lén
Giật mình, tỉnh giấc, hoá chiêm bao


Giang Cà Ty

Phượng hồng nơi trường cũ

Mai này, Em ghé thăm trường cũ
Hãy hái cho Ta, nhánh phượng hồng
Mường Giang cuối bến, dòng Thương Chánh
Thả gởi cho Ta, với đợi chờ
Bên này, Ta mong phượng hồng lắm
Để biết Em ta, vẫn nhớ chờ
Đợi chờ, trông nhớ người bạn cũ
Chẳng phải yêu thương tuổi học trò.

Giang Cà Ty

Họp lớp năm 2012_08 (cuối)

Lời Người Quay Phim


      Xem tiếp các clip kỷ niệm Ngày họp lớp, thấy ai cũng vui tự nhiên, vui hết mình. Các bà mẹ, các thầy cô, các bè bạn, các con, các cháu; nhiều thế hệ cùng có mặt không vui sao cho được. Một bộ clip rất nhân văn giữa tình yêu thương nhau trong một xã hội đầy trách nhiệm. Phần việc của mỗi người đều được xác định thực thi, hết khả năng để có kết quả tốt đẹp nhất. Và kết quả có lứa học trò lớp 11B1 Trường trung học Chính Tâm, niên khóa năm 1975 biết hiếu thảo với cha mẹ, kính yêu thầy cô, quí mến bạn bè đến thế.
      Vui lắm khi các mẹ gắng sức theo các con hàng trăm cây số, cùng con mình vui ngày họp lớp. Vui lắm các thầy đều “thất thập cổ lai hy” được ngưỡng mộ chào đón của các học trò cũ. Còn bạn học ngày xưa, nói sao cho hết nổi vui mừng khi còn được thấy nhau, nhớ lại những gì đã qua bao tháng năm thăng trầm xa cách. Vui lắm ngày tao ngộ không thể diễn tả hết tâm trạng ở mỗi con người, đã từng bên nhau quen tiếng nói, quen tiếng cười, quen hình bóng. Vui lắm đan xen hoài niệm, mỗi người cố moi lại trong ký ức xa xưa, đắm chìm trong hăng hái. Vui lắm cảm giác tin nhau thương yêu nhau, cuối cùng sung sướng tự hào, với bao bè bạn thân thương cùng trường còn đó!
      Xem clip thấy các bạn rất hay rất duyên trong phần dẫn chương trình hoạt bát vui nhộn nhịp nhàng. Các tiết mục sôi động hấp dẫn, múa may mềm mại uyển chuyển hình thể thật đẹp. Đàn giỏi hát hay thêm đố, kịch, trò chơi thật nhiều bất ngờ quá sức, trong sự nổ lực hết mình của từng bạn đóng góp công diễn trong bộ clip này. Thật đáng khen, thật đáng khen thay! Một điều nữa cho thấy các bạn thật trẻ trung so với tuổi của mình, do các bạn biết yêu thương, biết chan hòa, biết sống, biết quan tâm cho nhau.
      Bộ clip nầy đến chậm gần hai tháng làm mọi người trông chờ, nhưng cũng mừng cho người quay phim đã lành cái tay bị gãy. Người quay phim đã có bốn năm hết lòng gắn bó, ghi lại tất cả buổi họp lớp cho chúng ta. Khi tôi đến nơi đã thấy cậu chỉa máy quay đón từ ngoài cổng nhà hàng rồi. Cậu làm việc một mình đầy trách nhiệm cố thu hết diễn biến xảy ra, cho nên rất tất bật nhọc nhằn. Tôi để ý thấy cậu treo đèn cao áp chiếu sân khấu từ lúc nào rồi, vì trong nhà thiếu sáng cậu lo vậy thật chu đáo, xem clip thật hài lòng. Tôi nhớ lần đầu cậu quay có một người phụ cầm đèn cầm micro chạy theo, cậu nói… con thấy mấy cô mấy chú học hồi xưa… sao tình cảm quá thương nhau quá… lớp tụi con sau này không được như vậy… con quay rất vui rất thích… năm sau nhớ kêu con nữa nhé…

NTH
26-6-2012   

Họp lớp năm 2012_07

Họp lớp năm 2012_06

Xem Clip Rồi Suy Tư


Coi qua năm clip Ngày họp lớp
Ba mươi tháng tư hai ngàn mười hai
Lần thứ mười lăm cùng nhau gặp gỡ
Hạnh phúc thật sao được nối dài?
Không thể ngỡ đây là sự thật
Thầy trò còn gặp mặt đến hôm nay
Dẫu rằng có vài người đã mất
Mình cố nương nhau đến tương lai
Bạn ở nơi đâu đừng ái ngại
Thời gian nghiệt ngã có chờ ai
Như cơn gió trộm lùa khe cửa
Ký ức ùa về nổi ốc gai
Bạn đó ta đây còn xa cách
Cách xa vô tình biết trách ai ?!!

NTH
25-6-2012

Họp lớp năm 2012_05

Họp lớp năm 2012_04

Họp lớp năm 2012_03

Họp lớp năm 2012_02

Họp lớp năm 2012_01

THEO ANH TA CÙNG VỀ

Về đây đi- Hãy về đây bên nhau,
Nhan sắc ngày nào dẫu có  hư hao.
Sắc nắng ngày hè vẫn đang rực rở,
Cũng ngập tràn bằng hữu thuở ban giao.
Như gió ngàn tản mạn đỉnh trời cao
Về nghe bạn, quên ngày dài trống rỗng,
Tri tuệ mấy ai có nhiều trong cuộc sống.
Tuệ giác thanh cao. chân hạnh phúc đủ đầy,
Cái vĩnh hằng chan chứa rợp xanh cây.
Đẹp muôn thuở những nụ hồng hương sắc?
Mà cuộc sống dâng sóng vàng giăng mắc
Người xa người, buồn tẻ chuyện yến oanh!
Ta xẻ chia. mây cuốn gió tung hoành
Muốn và muốn..ngày ngày còn mãi mãi...
Có hay không? Đắn đo và ngần ngại?
Làm gì nào? thực tại hay tương lai?
Hại ai đâu? vô hại một gót hài.
Cái kỳ diệu là điều ta có được..
Đẹp vô cùng ngắm hoa trên cỏ mượt
Mà thiên nhiên dành riêng tặng cho đời
Người lỡ làng,hay tình đã xa khơi
Ta hóa giải,ta quý yêu vô hạn
Đang và đã một thời ta là bạn
Có cần không? lời từ chối muộn màng...

Tình Si Nhất Trần


Yêu nhau để có được nhau
Yêu nhau mơ mộng trăng sao trên trời
Thương nhau khi có nhau rồi
Như đôi đủa ngọc mài dồi nên tinh
Mỗi người ngự nửa tim mình
Buồn đau vui sướng cảm sinh tức thì
Có khi lầm hiểu hồ nghi
Bởi nghe lời lẻ thị phi bên ngoài
Thực lòng chẳng có loay hoay
Một đường chung bước lâu nay phẳng lì
Anh ơi cùng lối em đi
Chúng mình trọn nghĩa tình si nhất trần !

NTH
23-6-2012

CHO BẠN..CHO TÔI

Con chim học hót đầu cành,
Người cho ái ngữ, dỗ dành thương yêu.
Cần chi uốn dẻo đủ điều,
Hai ta nghĩa trọng, dẫu nhiều đắng cay.
Năm dài tháng rộng dang tay,
Để ôm ấp hết bao ngày bên nhau.
Học người trọn vẹn trước sau,
Nói năng gìn giữ ý cao ..tình đầy..
Và còn cho mãi sau này:
Cần ta nhẫn nhục, chẳng tày nhục vinh
60 năm một chữ TÌNH,
Năm nay ta chọn cho mình;không kiêu
Để anh hạnh phúc ráng chìu
Giữ câu ước nguyện như Kiều nguyệt Nga...
Gìn vàng giữ ngọc ấy mà...
Lời anh ..em hiểu đặng mà quý nhau
Ăn ngon dẫu chỉ mắm ..rau
Tiếng cười hôm sớm lao xao rộn ràng
Nói gì kiếp sống mang mang...........

(Con ngừời cần hai năm để học nói và cần 60 năm để giữ gìn
lời ăn tiếng nói)

LOI VAN NGAN 100 TU .

Gởi chia niềm vui cùng Hương Trà
     
       KỶ  NIỆM  30  NĂM

      Bạn đang còn chúc ấm cúng dư hương đêm qua, cái đêm Kỷ Niệm 30 năm ngày cưới mà tụi Tôi đâu hề biết.
      Sáng nay vô tình hẹn nhau đến cái quán café “Rẻ nhất Thế Giới” gặp Bạn vui vẻ cùng “tám” như bao lần. Bạn khiêm tốn nói tối qua Gia Đình đến quán Hội Ngộ mà đưa Cháu Ngoại gần 3 tuổi dạn dĩ hát hết bài trên sân khấu chứ đâu nói đêm qua là Kỷ Niệm của Bạn.
      Mở Blog Hocsinhchinhtam mới biết. Giờ Tôi chỉ chúc Bạn Khỏe Mạnh Hạnh Phúc trên Blog.

            Phan Thiết, Ngày 22.6.2012
                  NGUYENTIENDAO

    @ Người không có Kỷ Niệm là người bỏ đi
                          Salacrou

LOI VAN NGAN 100 TU

         TÌNH  YÊU  TỪ  TRƯỜNG

     Hai gia đình thù ghét nhau nhưng Chàng và Nàng gặp nhau như một từ trường nam châm tự hút thật nhanh mạnh, yêu nhau.
     Chàng Nàng phải trốn lén gặp nhau cho nhau tất cả mà khi chia tay vẫn không bằng lòng thời gian, cứ thế cả hai lén trốn gặp nhau. Rồi ngày về nước của Nàng phải đi, Chàng không thể bên cạnh Nàng mà đứng thật xa nhìn đến trong nước mắt. Bỗng Chàng chạy đến kéo Nàng chạy đi cho dù chuyến bay đã đến giờ cùng bao đôi mắt trợn trừng ngăn cản.
 
                 Sài Gòn, Ngày 18.6.2012
                     NGUYENTIENDAO

    @ Khi rơi vào tình yêu mỗi người đều là một chiến binh dũng cảm
                             Plato

Clip sirô(2 tuổi rưỡi) hát mừng 30 năm ngày cưới ông bà ngoại

LOI VAN NGAN 100 TU

   Tặng người bạn Mai Văn Lành


             GIỮ  CON  GIỮ  VỢ

     Anh là Hocsinhchinhtam 100% nay ngụ tại Nauy, lâu nay cứ ngỡ chẳng hề biết Blog Hocsinhchinhtam, thế mà Anh đọc thường xuyên thích thú theo dõi từng bài của mỗi người Bạn.
      Hôm đó Anh gọi điện thoại khá lâu do nhớ Bạn Bè, hỏi thăm Anh nói đang làm nghề “Giữ Con giữ Vợ” làm Tôi Anh cười hô hố, rồi tự nghĩ Phụ Nữ ngày nay đi lên nên phải giữ gìn, liền nảy ra ý tưởng mở một Công Ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Giữ  Con Giữ Vợ, chắc làm ăn khấm khá. Tôi chờ Anh.

               Sài Gòn, Ngày 10.6.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Một người đàn bà sung sướng nhất khi cùng một lúc Họ có trọn vẹn ái tình và đức hạnh
                           Platon

Đêm Tình Yêu Hội Ngộ

(Thân tặng các bạn Kiếm-Thuần và Tám-Hương)

Quán Hội Ngộ cho bao hội ngộ 
Uống thật nhiều vui hết đêm nay
Niềm rộn ràng nổi lòng mở ngỏ
Đón những lời bày tỏ thương yêu
Xe đưa về hơi men chếnh choáng
Đi lạc đường nhập nhoạng trong đêm
Ôi, đêm dài thả mình quá tuyệt
Để đong đầy kỷ niệm không quên…
Quán Hội Ngộ cho người hội ngộ
Hội ngộ người trở lại hôm qua
Đưa cả nhà đến Mừng ngày cưới
Ba mươi năm chung dưới mái nhà
Hạnh phúc tình mình đâu xa quá
Vòng tay ôm ấp nối quanh ta
Vợ chồng con cháu say sưa hát
Cháu hát thật hay chúc ông bà !

NTH
21-6-2012

Ba Mươi Năm Yêu

(Thân tặng anh Tám)

Nhìn ảnh gia đình bạn thật thương quá
Hai vợ chồng, ba cô con gái, một cháu trai
Bên nhau quanh ổ bánh kỷ niệm lâu dài
Ba mươi năm ngày cưới có với nhau chừng ấy
Thật quí hồ tinh bất quí hồ đa
Ba mươi năm đâu dễ can qua
Càng quí nhân tình ngửa nghiêng thắm thiết
Thuộc cả lối mòn trong bụng dạ thương đau
Ba mươi năm yêu đương giận hờn rên xiết
Thôi có chi đâu mà khóc với sầu
Ba mươi năm qua cho hôm nay ngày mới
Chỉ còn yêu không nghĩ chuyện hờn nhau
Trao niềm vui cho vơi buồn tuổi tác
Chăm chén cơm viên thuốc sống dài lâu
Ba mươi năm ôi tình sâu nghĩa nặng
Ngọn nến vàng soi rõ dạ trăng sao !

NTH
21-6-2012
Mừng 30 năm ngày cưới.

LOI VAN NGAN 100 TU

                      ÔI  CUỘC  SỐNG
           Những người Bạn biết nhau từ bé từ đi học mà không dám nhìn thẳng vào nhau, không dám đụng đến tà áo dài và không dám rất ngây thơ. Rồi trưởng thành chưa Vợ chưa Chồng mỗi người chạy bon chen công việc cuộc  sống khác nhau vậy mà thắm thoát hơn 40 năm đã có gia đình Con cái gần như trưởng thành những người Bạn mới gần nhau, rồi thân nhau hơn cả 40 năm trước.
          Giờ ai cũng U60, bắt đầu xế bóng đã thấy và hiểu cuộc sống phải thế nào, ra sao?



                          Phan Thiết, Ngày 15.6.2012
                              NGUYENTIENDAO



    @ Sự thân mật làm cho con tim của bạn bè, của ta giúp đỡ khỏi lạnh nhạt
                                  Voltaire

LOI VAN NGAN 100 TU

                          CÔ  BẠN  GÁI


    Khá lâu gặp lại Cô Bạn Gái mà nay đã hơn 50 tuổi. Cô thỏ thẻ từ khi chia tay Chồng không Con, về thay Anh Chị chăm sóc Mẹ đến ngày nay. Còn Mẹ bao  năm nay cứ canh giữ Cô Bạn Gái sợ lần nữa đau khổ hôn nhân nên muốn Con lu lú trong nhà làm tuổi xuân như mất hẵn. Bao năm trước có những đêm trằn trọc muốn bứt phá chọn hướng đi mới nhưng vì tình cảm người Mẹ nặng nề đành phải vậy lo lắng hy sinh cho Mẹ, Anh Chị.

                 Phan Thiết, Ngày 14.6.2012
                     NGUYENTIENDAO


    @ Những tâm hồn cao thượng mới biết cư xử bằng lòng nhân để cảm nhận được vinh quang của nó  
                                           Goethe

LOI VAN NGAN 100 TU

        CÁT  BỤI 

       Tôi luôn giữ cảm xúc không để lộ với hoàn cảnh tang chế nào.
       Lần này đám tang thiêu tại Bình Hưng Hòa khi quan tài Con Gái Thông Gia Tôi làm lễ xong, hạ huyệt hỏa táng mọi người vĩnh biệt người mất nên nhiều nước mắt tuôn trào đồng lúc đội kèn đưa tiễn trỗi lên bài Cát Bui “Hạt bụi nào hóa kiếp thân Tôi . . .”.
     Tôi nghe những âm điệu trên trong khung cảnh đau buồn khắc nghiệt làm xúc cảm dâng lên tột độ trong đôi mắt mà chưa bao giờ Tôi cảm nhận thế này.

           Sài Gòn, Ngày 19.6.2012
               NGUYENTIENDAO

   @ Con Người là quả lắc của nụ cười và nước mắt
                        Byron 

KHOẢNG LẶNG

Mỗi độ nhìn trăng mỗi lần mơ mộng,
Người đả xa rời sao vẫn ngóng trông.
Chúng mình có chung những kỷ niệm hồng,
Ta nghĩ về nhau-đêm dài chiếc bóng.

Đều có điểm chung mặc đời vọng động,
Là cánh buồm tình nương gió thong dong.
Một phút chạnh lòng muốn đỗ bến đông,
Phần còn lại...dư thừa.. và trống rỗng..

Của cải riêng ta trái tim khép cổng,
Nhau nhác lục tìm ký ức mênh mông
Nối đứt- hàn rời- gắn kết uổng công,
Liền một đất trời-xa hai biển rộng...

Với kỷ niệm dày..lời yêu cánh mỏng
Nhau nhác lục tìm..Ta nhớ..người không..
Bằng cả chân tình, sao nỡ bội vong
Một chút hững hờ..tím trong mắt đọng.

Bí mật tim nàng từ nay buông lỏng..
Ẩn số dị thường ..ánh chớp thinh không..
Của một linh hồn vỡ mộng long đong,
Cuộc thế thôi đành chim bay biển rộng...

Đời đã đọa đày...có???? không??? kiếp sống???

(Thân tặng Trung nguyễn)
Mỗi người chúng ta đều là một phần của nhau,nối liền với nhau
bằng một bí ẩn của cuộc đời.

TỜ LỊCH MỚI

Tình nhớ tình xanh xao
Yêu đương-yêu cháy bỏng
Là chứng nhân cõi mộng
Tặng nhau lời ngọt ngào
Phẩm vật là trăng sao
Vĩnh hằng lòng chung thủy
Cửu vạn đắc duyên trần
Vì yêu tâm gắn kết
Thời vận thử lòng nhau
Gian nan cùng sánh bước
Không ngại gì vượt khó
Có nhau mãi không rời
Ý tình thêm thắm thiết
Nghĩa nặng đạo phu thê
Gì đâu ngày tháng mỏng
Đối bóng tựa mái lầu
Với tình duyên nguyên mẫu
Chúng mình trọn bền lâu..
Ta người....chung niềm sầu..

(Tình yêu là tặng phẩm vĩnh cửu vì thời gian không có ý nghĩa gì đối với chúng ta)

Buổi Sáng Rung Cảm

      Ăn sáng tại khu vực nhà hàng khách sạn sang trọng ở Đồi Dương, chúng tôi chụp chung tấm ảnh lưu niệm, rảo bước qua bên kia đường ra bãi biển xinh đẹp. Từ khi có cụm khách sạn Park Diamond Phan Thiết, toàn bộ bãi biển Đồi Dương cũng lột xác. Một công viên bãi tắm xanh sạch đẹp, thoáng đảng ngồi chơi hóng mát thật lý tưởng, không còn nhếch nhác với hàng quán tạm bợ gây cản trở tầm nhìn rác rưởi mất vệ sinh. Một sự thay đổi, một diện mạo mới thật đáng khen của thành phố Phan-thiết.
      Một con đường đẹp dẫn vào một bãi biển đẹp trong lòng thành phố, cho chúng tôi ngắm nhìn ra biển xa hứng luồng gió trong lành. Những lần đến Phan-thiết sau nầy, tôi thích ra đây ngồi lẳng lặng hóng gió ngắm biển hơn, nghe được tiếng sóng, tiếng gió trên tàn dương rì rào, cảm nhận được âm thanh thiên nhiên xen lẫn tiếng chim hót ríu rít gọi nhau âu yếm. Tôi từng với anh Kiếm kêu xe taxi ra công viên bãi biển Đồi Dương ngồi ghế đá nói chuyện chơi hàng giờ. Đang lan man trong trí nhớ, bỗng cây bút Nguyễn-Tiến-Đạo cất lên lời mời chúng tôi ghé nhà ăn cơm trưa nay, rồi nàng Tiền cũng mời về nhà mình chơi nữa. Chúng tôi quyết định đến thăm tất cả nhà hai bạn có lòng mời.
      Nhà Tiền trong khu xóm Động Giá gần nhà Bạch-Thu. Một ngôi nhà có sân vườn nhỏ có giàn hoa lan, nhiều chậu kiểng bên một gốc vú sửa che tàn bóng mát. Nếu ngồi trên ghế đá, bàn đá thưởng thức cà-phê uống trà, ngắm hoa kiểng thì hết ý. Với lòng mến khách đặc biệt, chúng tôi hẹn một ngày sẽ đến đây nữa, quậy cho chủ nhà sợ. Tiền, học cùng lớp 11B2 Trường Chính Tâm với Huỳnh Sanh, hai bạn mới họp lớp, họp blog chung với chúng tôi vừa rồi. Thật vui khi có thêm những người bạn tìm về chơi chung, ôn chung kỷ niệm xưa. Từ khi có chương trình họp lớp mở rộng cho tất cả các lớp cựu học sinh Trường Chính Tâm cách nay bốn năm, chúng ta hy vọng có nhiều bạn mới gia nhập nhóm, như hai năm trước có Đạo, Quí, Kiệt, Bình; năm nay có thêm Tiền, Sanh, Thu Loan.
      Đang nói đùa ăn trái cây ngon miệng, điện thoại Kiệt reo, Tiền reo, bên kia đầu dây Đạo kêu ới ới qua nhà dùng cơm. Chúng tôi đành chia tay căn nhà xinh xắn.

NTH
18-6-2012

LOI VAN NGAN 100 TU

       CÁI  TÌNH  CHÂN  TÌNH


      Sau cái đêm thân tình lưu luyến Mừng 60 ấy thế mà Chúng Tôi như ai cũng muốn gặp lại, có lẽ chơi chưa hết vui, nói chưa hết ý, cười chưa trọn vẹn nên hẹn lại sáng mai cùng ăn sáng cafe để tiếp nối.
    Đúng 7h30 sáng hôm sau gặp lại cùng ăn cùng uống, cùng "ba xí ba tú" ồn ào một góc tiệm 3D mà không hề hay biết, do cái vui cái tình cảm Bạn Bè xa gần lâu mới gặp lại muốn kéo dài.
     Đó cái chân tình người Bạn xứ Việt đáng yêu.


                  Phan Thiết, Ngày 18.6.2012
                       NGUYENTIENDAO


       @ Người Bạn tốt nhất bao giờ cũng là người Bạn đến với ta trong lúc khó khăn.cay đắng nhất của cuộc đời

Tuổi Đá


      Hỏi Hoa Viên Hội Ngộ, người dân gần đó chỉ nói… chú quẹo là thấy cái bảng liền. Chúng tôi dừng xe du lịch ngoài lộ mới trải đá dăm, sắp sửa thành con lộ tráng nhựa trong tương lai. Từ đây đi bộ vào lộ đất nhỏ đi ra hướng mé sông. Quán Hoa Viên Hội Ngộ nằm sát bờ sông Cà Ty phía thượng nguồn. Đi gần tới đã nghe tiếng hát phát ra hay quá, của ai đó đang hát... “Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời… hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời…”. Vô tới đã thấy vợ chồng anh Sĩ Đức, Hàn Thu cầm micro đang hát bản Lệ Đá.
      Bài hát rất hay, lời hát càng ý nghĩa, nhạc sĩ một ngày suy tư bỗng hỏi hòn đá vô tri bao nhiêu tuổi, làm sao đá trả lời. Người nghe muốn cho đá bao nhiêu tuổi cũng được không ai sai cả, nên cái hay nằm ở chổ này, cho bản nhạc Lệ Đá bất hủ của nhạc sĩ Trần Trịnh - Hà Huyền Chi sống mãi tới bây giờ. Tôi đã nghe, đã hát biết bao lần, mỗi lần đá có tuổi khác nhau trong tôi, nhưng không có một tuổi cụ thể nào. Đá không có tuổi, đá mãi mãi thọ cùng trời đất.
      Hôm nay chúng tôi mừng thọ một con người cụ thể, anh Lê-Đăng-Kiếm, bạn của chúng tôi vừa tròn sáu mươi tuổi. Các bạn ở Phan Thiết chọn nơi này, để tổ chức mừng Ngày Sinh Nhật 15-6 của anh. Những người bạn thân có mặt đầy đủ chia vui cùng vợ chống anh từ Sài-gòn ra sáng nay. Một buổi mừng sinh nhật đầy ý nghĩa sáng đèn màu bên dòng sông thơ mộng gió mát, cùng hát mừng với bài Happy Birthday. Nghe anh nói lời cảm ơn đầy xúc động bà xã Thuần đã lo cho anh lễ sinh nhật  thật hoành tráng như đã hứa, cảm ơn các bạn đã có lời chúc tốt lành cho hạnh phúc của hai vợ chồng anh. Và anh đã thổi tắt ngọn nến có số 60 cháy sáng, thắp trên ổ bánh kem mừng sinh nhật thật to thật đẹp.
      Tối hôm nay anh rất vui luôn đi sát bên vợ, cùng hát, cùng khiêu vũ với vợ mình, trông anh thật hạnh phúc hơn bao giờ hết. Chúng tôi hát với nhau, đặc biệt hơn  khiêu vũ với nhau tập thể lần đầu tiên mới có, nó thật hoành tráng trong tâm hồn của những người luống tuổi. Trong lúc chan hòa yêu thương đã quên đi tuổi tác, bỗng như hòn đá kia trong bản nhạc không còn tuổi đời nữa.

NTH
17-6-2012