F tháng 4 2018 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


BÓNG CHIỀU HOANG


HOÀNG hôn sẫm tím phủ trên đường
Lặng lẽ ai chìm khuất nẻo sương
Biển bão thuyền trôi mờ mịt hướng
Trời giông khách lạc giữa đêm trường
Xa rồi phố lạnh ngàn lưu vướng
Cách mãi thông ngàn vạn luyến vương
Trở giấc canh dài mơ mộng tưởng
Tình yêu thuở ấy thẹn môi hường
Cư- Nguyễn.

NGÀY NAO


Ngày nao bờ lại đón thuyền
Cho ta dệt lại tơ duyên hỡi người
Ra đi người hẹn bao lời
Phồn hoa có nhớ một thời yêu không
Ngày nao hò hẹn chờ trông
Giờ người bể bắc bãi đông mỏi mòn
Ngàn thông lối cũ mãi còn
Cam Ly mải miết gọi hờn tên ai
Còn chăng quạnh quẽ canh dài
Sương giăng rêu phủ hoang đài lạnh côi
Còn chăng nhoà nhạt bóng người
Sắc ti-gôn ngỡ nụ cười ảo hư
Ngày nao ly biệt tháng tư
Tình ta chia cách đôi bờ hắt hiu…
Cư-Nguyễn

PHÙ VÂN


ĐỜI tạm phù vân chuyển khó hay
NGƯỜI choàng mộng huyễn tỉnh cuồng say
TỰA khai chính nghĩa khơi dòng chảy
GIẤY ngộ gian tà tỏ lối xoay
TRANG nhớ tiền nhân hào khí dậy
TRANG ghi liệt tổ đức cao dày
MỎNG tênh cát bụi vô thường cháy
THẾ SỰ NHƯ CỜ VÁN VÁN THAY
Cư-Nguyễn

GIẤC MỘNG NAM KHA


Tỉnh mộng kê vàng vỡ dấu yêu
Choàng mơ khát vọng loãng sương chiều
Lưng đồi vạt nắng nhòa phai rũ...
Đỉnh núi trăng tà khuyết lịm phiêu...
Đứng lặng bên đường không lối rẽ...
Lang thang giữa phố chẳng hiên lều
Nhìn quanh những đám người kênh kiệu...
Ảm đạm khung trời xám tịch liêu
Cư- Nguyễn

NHỚ BẠN


Đông đã xa rồi, Hạ đến đây
Nỗi niềm nhớ bạn nỗi phôi pha
Phương xa có nhớ thời đi học
Cắp sách đến trường nhớ Chính Tâm
Một thời áo trắng nhiều nhung nhớ
Nhớ thầy, bục giảng,phấn bảng đen
Giọng nói ngọt ngào ôi tha thiết
Ru mãi trong lòng những vần thơ
Bạn ơi có nhớ dòng mưc tím
Nét ngoằng nghoèo ôi lưu bút xưa
Như kỷ niệm một thời chân tình bạn
Bạn ơi có nhớ mùa hè đến
Cánh phượng góc trời,đỏ dấu yêu
Trống trường lần cuối ta xa nhé
Để mãi sân trướng vắng lặng yên
Một thời áo trắng giờ quá khứ
Nhớ mãi trong lòng thoáng mộng mơ
Xin chúc bạn một thời là áo trắng
Hãy nhớ về Trường .....tình bạn xưa
Biên Nguyễn

BẠN THÂN ƠI !


Trên 40 năm rồi còn gì ?
Chung một kỷ niệm , mái trường xưa
Ngày ở quê nhà , hai đứa mình gặp lại , bạn xuống
nhà thăm mình 3 lần , dự đám cưới con mình CN
Khuya lắm rồi , tíu tít kể nhau nghe thật nhiều
chuyện , bạn tiễn mình đi tại phi trường , nước mắt
rưng rưng , dặn dò mình nhiều điều , thật tội .
Giờ ở chung cùng một đất nước xứ người , tất bật
& xa xôi quá , khó có cơ hội gặp lại nhau
Nghĩ về bạn Mục Sư Thu Hồng , nhớ đến nhau qua
lời nguyện cầu .
Giờ chúng ta đã già đi qua tháng năm
Hoài niệm về kỷ niệm đẹp một thời con gái .
XUÂN LY


ĐỒI THÔNG


Bền gan đứng thẳng giữa non đèo
Ngạo nghễ vươn mình thoải mái reo
Mộng hão không màng tim chẳng kéo
Danh hờ khó lụy chí hùng treo
Đương đầu dẫu gió cuồng mưa bão
Đối mặt dù gian khổ đói nghèo
Dõi hướng bình minh cành lá trỗi...
Khinh thường lũ cỏ dại hùa leo!
Cư- Nguyễn

NÓNG…


NÓNG như bão lửa cứ tràn qua…
Mưa còn lưỡng lự mãi miền xa
Ruộng vườn nứt nẻ hồ khô cạn
Giàn mướp sau hè úa rụng hoa…

Gió lặng sao không hề ray rức?
Điện cúp mồ hôi đẫm ướt sa
Hạn nước nỗi lo hằng thế kỷ…
Tiếng trẻ khóc nhè… dạ xót xa
Cư-Nguyễn

CHÂN TÌNH


" VUI CÂU NHÂN NGHĨA TRÒN SAU TRƯỚC
LẤY CHỮ CHÂN TÌNH GỬI TẶNG NHAU"
VUI cảnh yên bình gác nỗi đau
CÂU hờn tiếng hận thả trôi mau
NHÂN tình vốn chuyển xoay muôn sắc
NGHĨA khí thường thay đổi vạn màu
TRÒN giữ tâm thành theo chánh đạo
SAU gìn trí vững ngộ tầm cao
TRƯỚC bao biến động lòng không nản…
LẤY CHỮ CHÂN TÌNH GỬI TẶNG NHAU
Cư-Nguyễn

HẠ NHỚ...!


Thấy gió mùa sang, nắng loang ngập tràn
Ngắm cánh phượng bay, chim hót trao tin
Đi bên đường hàng me lưa thưa
Hoa lan, từng giò treo đong đưa
Nghe hạ về chợt nhớ ngày mưa.
Còn nhớ tuổi xanh năm xưa
Khi tan trường chiều mưa ngập lối
Nép bên thềm ai hát bâng quơ
Mây tan rồi, sao mưa hững hờ !
Trường cũ hàng cây trơ vơ
Bóng qua thềm trào dâng niềm nhớ
Tiếng ve sầu nhịp khúc ngân nga
Hạ gợi buồn nỗi nhớ người xa.
Nắng xuống chiều rơi, én bay là đà.
Ngắm cánh phượng rơi, trong mắt ai cay
Đi bên đường tìm tay đan tay
Hơi ấm nồng người xưa đâu đây
Nghe ve sầu trỗi khúc... buồn thay..!

Thơ: Hữu Nhựt
Nhạc: Thành Phố Biển


NỖI NHỚ


Chợt buồn .... chợt nhớ .... chút vui vui
Một thoáng nhớ thương ...... tí ngậm ngùi
Gió ơi ! Cho ta gởi niềm mong nhớ
Tận Phương trời .... Phan Thiết mộng mơ
Ở nơi ấy .... bao xôn xao chờ đợi
Hãy gởi lời tâm sự nhé mây ơi
Nhớ lắm ....Thầy Cô cùng bạn hữu
Nghẹn lời .... lòng bỗng thấy nao nao .
Giọt sương rơi .... khoé mắt vơi đầy !
Xin được gởi đến các bạn
Cảm ơn bạn đã giúp tôi !
CATARINA LAN 26.4

TÌNH THƠ


THƠ gởi cho đời rực sắc hoa
VUI cùng xướng họa những ngày qua
MỘT lời cổ vũ niềm tin lóa
KHUỶNH ý đồng thanh thỏa nguyện lòa
TÂM mộng bình yên trời nắng tỏa
HỒN mơ hạnh phúc biển hồng pha
LỘNG thuyền viễn xứ quay về thỏa…
RƯỢU NGỌT VÀI CHUNG SỰ THẾ NHÒA
Cư-Nguyễn

GÁNH NỢ ĐỜI…


Kẻ đói trơ gầy nọ rảo chơi
Còng lưng quẩy gánh nghẹn rao mời
Mồ hôi trổ hạt ngày mai tới
Sức lực mòn hao phút rạng ngời
Mặc phố phồn hoa tuồng hám lợi
Lơ người ảo vọng rối giành lơi
Con gò nét chữ Cha mòn thở…
Mẹ trĩu oằn vai khó thể rời
Cư-Nguyễn

NHỚ NGƯỜI…


Ta vẫn nhớ người, người thấu không?
Từ thuở ly tan nát cõi lòng
Dâu bể phân đời hai nẻo ái
Lặng lẽ nơi này mỏi mòn trông

Ta vẫn ta thôi, ta với đời…
Oán hờn chỉ trĩu nặng lòng thôi
Người hỡi cũng đừng thương tiếc nhé
Nỗi sầu ôm trọn một mình tôi

Nỗi niềm nào biết tỏ cùng ai?
Dã tràng se cát dệt lâu đài
Sóng vỗ vùi tan bao mộng ước
Lỡ làng ước hẹn với tương lai
Cư-Nguyễn.

ĐỢI MONG NGÀY...


Ngày nào mộng ước thỏa tình say
Say đắm cùng nhau phố lạnh này
Này rặng thông già xanh thẳm ấy
Ấy hàng liễu biếc mượt mà thay
Thay đời yên tĩnh cuồng giông dậy
Dậy kiếp phong trần bão tố lay
Lay động núi đồi cơn lũ đẩy
Đẩy người mỗi hướng, đợi mong ngày...
Cư- Nguyễn.

HỒ THAN THỞ


Bên hồ gió lộng réo tình nhân
Một mối sầu vương lụy cõi trần
Núi vọng than người mê mải bước
Thác gào trách kẻ miệt mài chân...
Đồi thông hai mộ buồn duyên phận
Phố lạnh đôi tim tủi kiếp phần
Nhạc phẩm còn lưu truyền bất tận...
Muôn đời giữa biển ái rừng ân
Cư-Nguyễn.

VỠ…


Khắc khoải mơ về phố lạnh xưa
Ngàn thương vạn nhớ kể sao vừa
Từng con dốc nhỏ mờ sương phủ
Những nhánh thông già nhẹ gió đưa
Bão tố từ đâu gào thét bủa
Cuồng phong chẳng rõ ập vây lùa
Đàn chim vỡ tổ về muôn hướng...
Bóng nhạn lưng trời mỏi cánh chưa?
Cư-Nguyễn

TÌNH VÀ MỘNG...



"Tình như sương khói còn đâu nữa
Mộng tựa trăng sao vỡ mất rồi !
TÌNH đã không thành tiếc hận thôi
NHƯ vầng nguyệt vỡ rớt lưng đồi
SƯƠNG mờ toả núi, tràn mưa nổi
KHÓI nhạt phai hồ, dậy lũ trôi
CÒN đó ngàn thông vươn thẳng trỗi
ĐÂU tàn phố lạnh sắc tinh khôi
NỬA đường gãy gánh đời chia lối
MỘNG TỰA TRĂNG SAO VỠ MẤT RỒI!
Cư-Nguyễn.

MẸ VÀ ĐỜI


MẸ vẫn đương đầu dẫu gió sương
MẸ luôn đối mặt trước vô thường
MẸ vì lũ trẻ phong trần vướng
MẸ bởi gia đình cát bụi vương
MẸ! Ánh hồng dương ngời buổi sáng
MẸ! Vầng nguyệt tỏa xóa đêm trường
MẸ là đuốc lửa khi mù hướng...
MẸ chỗ yên bình để nhớ thương!
Cư- Nguyễn.

KÍ ỨC BÔNG VÔNG ĐỎ


Bông vông đỏ rực đâu đây
Giờ xưa kỷ niêm tháng ngày xa xăm
Thoáng buồn kí ức tháng năm
Bây giờ còn lại mắt đăm nhớ hoài
Bông vông hoa tuổi học trò
Vươn Bông hoài niệm chuyến đò năm xưa
Bông vông hoa đẹp chiều mưa
Của thời áo trắng đong đưa trưa hè
Bông vông hoa nỡ mùa hè
Cầu Quan trăm nhịp nối bờ sông quê
Nơi đây trưa sáng ta về
Một thời áo trắng hẹn thề bạn xưa
Bây giờ Vông Đỏ chết rồi
Cầu Quan trăm nhịp chỉ là hoài mong
Chúc cho ai nhớ một thời
Màu hoa áo trắng nhớ đời bông vông
Biên Nguyễn

CHÉN LY BÔI


Mi về rượu sẵn thiếu chi mồi
Cóc ổi quanh vườn nếm mặn môi
Chuyện cũ khơi hoài bao gốc cội
Niềm xưa gợi mãi lắm căn chồi
Mày nơi đất lạ đời trôi nổi
Tớ ở quê nhà phận lẻ côi
Chẳng thỏa tâm tình đêm chóng vội…
Thằng xa biển thẫm đứa lưng đồi
Cư-Nguyễn

XA THỜI MƠ MỘNG


Thương tóc thả bồng tỏa đượm hương
Hạ sang từ giã phút ly trường
Tường hoen tím mực màu nhung nhớ
Cỏ quyện hoa hồng sắc vấn vương 
Vương vấn sắc hồng hoa quyện cỏ
Nhớ nhung màu mực tím hoen tường
Trường ly phút giã từ sang hạ
Hương đượm tỏa bồng thả tóc thương...
Cư- Nguyễn.

HẠ CHỜ…


Lại khúc ly buồn áo não ve
Còn đâu kỷ niệm thuở giao hè
Trường xưa giã biệt sầu đau xé
Lớp cũ chia lìa tiếc hận se
Lạc tổ đời chia ngàn lối rẽ
Tan đàn phận tách vạn cung xoè
Bao mùa Hạ đến chờ đơn lẻ...
Dáng phượng năm nào phủ mát che
Cư-Nguyễn

KHÁT VỌNG


Mơ về đất Mẹ sẽ ngày nao...
Biển lặng trời yên sóng êm trào
Kẻ lỡ ngàn phương hồi cố quận
Người xa vạn hướng bỏ biên hào
Thôn làng hớn hở say vầng nguyệt
Xóm bản tưng bừng ngắm vạn sao
Tổ Quốc thanh bình vươn khát vọng..
Đồng quê lúa trổ đượm hương ngào
Cư- Nguyễn.

TẮT LỬA LÒNG


TÀN mơ huyễn hoặc đắm say lòng
Nhạn đã bay rồi uổng nhớ mong
Cách trở trùng dương vời ngọn sóng
Lìa ngăn biển thẫm biệt đôi dòng
Xuân thì héo rũ sầu đơn bóng
Sắc liễu phai nhòa lạnh buốt song
Thệ ước ngày nao thành ảo vọng…
Tàn mơ huyễn hoặc đắm say lòng
Cư-Nguyễn

TÌNH TRĂNG


Tình trăng sao hỡi còn đi mãi
Để kẻ trông chờ nhớ tình trăng
Cho tôi thổn thức tìm trăng khuyết
Một nửa hồn đau nửa cuộc đời
Tình trăng đã chết tìm chi nữa
Một chút trăng rắm nhói trong tim
Cho tôi mộng tưởng trăng đừng chết
Ôi mộng cuộc đời với tình trăng
Biên Nguyễn

TRƯỜNG XƯA PHỐ CŨ


TRƯỜNG rêu phủ bám chạnh đau TRƯỜNG
HƯƠNG sắc năm nào phai nhạt HƯƠNG
NẮNG quyện mờ sương chiều rũ NẮNG
TƯỜNG long khói sạm tối hoen TƯỜNG
NHỚ từng khúc nhạc khơi hoài NHỚ
THƯƠNG những bài ca gợi luyến THƯƠNG
TRỐNG vắng khung trời xưa lạnh TRỐNG…
ĐƯỜNG thơ mộng cũ phế hoang ĐƯỜNG
Cư-Nguyễn.

NGÓNG ĐỢI


NGÓNG mãi ai về buốt lạnh mưa…
Mưa chiều quán nhỏ rượu sầu chua
Chua lời bạc bẽo buồn cay đắng
Đắng chữ tình chung hận chẳng vừa
Vừa thẹn thùng yêu nào dám tỏ
Tỏ e ấp mộng ngỡ ngàng chưa…
Chưa tròn ước nguyện hờn hoen mắt
Mắt dõi chân trời cánh nhạn đưa…
Cư-Nguyễn

HOÀI NIỆM TUỔI HỌC TRÒ


Một thời áo trắng ước mơ
Hoài trong kỷ niệm tình thơ ngày nào
Nắng trường gió nhẹ bay cao
Như vương một chút lao xao tuổi hồng
Hương thơm lưu bút trắng nồng
Ngoằn mghoèo mực tím trắng dòng bạn thương
Giờ bao kỷ niệm vấn vương
Một thời đi học như vương vào lòng
Chúc ai hoài niệm màu hồng
Một thời áo trắng khắc ghi vào lòng
Bây giờ qua tuổi màu hồng
Lật bao kỷ niệm tuôn dòng lệ rơi
Thôi thì quá khứ một thời
Một thời áo trắng niệm hoài trong tim...
Biên Nguyễn

HÒN VỌNG PHU


Bồng con mãi đợi thấy se lòng
Gió dãi mưa dầm lạnh giá đông
Dõi nẻo biên thùy mù mịt bóng...
Nhìn nơi chiến ải biệt tăm chồng
Tình chung thủy vạn đời tôn kính
Nghĩa sắt son ngàn kiếp tưởng công
Liệt nữ nghìn thu hương khói vọng...
Trời Nam vẫn khắc đậm duyên nồng.
Cư- Nguyễn.

CUỘN THEO DÒNG


DÒNG trôi cứ ngỡ lặng yên lòng
Lòng tưởng quên rồi dạ mãi mong…
Mong nhớ hồ xưa đồi trải mộng
Mộng hoài núi cũ suối ôm vòng
Vòng quay nghiệt ngã phai mờ bóng…
Bóng rẽ chia lìa bạt ruổi dong…
Dong mặc con thuyền nơi biển sóng
Sóng gieo bão tố cuộn theo dòng…
Cư-Nguyễn

NHỚ MỘT THỜI ÁO TRẮNG


Tan trường dáng ngọc nón thơ
Xa xa tóc thổi ngẫn ngơ nụ cười
Chợt lòng ta vẫn nhớ người
Nhớ thời áo trắng vấn vương trong lòng
Trường xưa lưu bút đôi dòng
Một thời mực tím màu hồng tuổi thơ
Ngoằn nghoèo nét mực tình thơ
Ta về mơ mộng, mộng mơ chuyến đò
Người ơi nhớ tuổi học trò
Nhớ trường nhớ bạn giọng hò Thầy ngâm
À ơi thoáng nhớ xa xăm
Bảng đen bụi phấn hoài năm nỗi niềm
Đâu rồi áo trắng một thời
Để ta tìm lại cuộc đời học sinh
Dù cho năm tháng lung linh
Một thời áo trắng đẹp xinh tuổi hồng
Chúc ai màu trắng yêu đời
Hoa hồng đẹp nhất một thời học sinh
Biên Nguyễn

NGHÌN TRÙNG XA CÁCH - Clara Ngo

TRỞ VỀ ...?


Hãy dừng chân giây lát
Nghỉ lại về đời mình
Dặm trường không mệt mõi
Chắc chiu được những gì
Hành trang về bên núi
Một khối sầu cưu mang.
Hay là dày sương khói
Trống vắng ngày đi hoang
Lá vàng rơi về cội
Xoáy xoay nhóm bạn bè
Nắng mưa thân vụn vỡ
Về cát bụi hư vô
Ta tự hỏi chính mình
Trở về hay...ra đi...
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN
20-4-2018.

VƯƠNG VẤN


Dạ Lý trong vườn ngất quyện hương
Hương trinh tỏa trắng ngọt vô thường
Thường say dịu ngát đời mơ tưởng
Tưởng lúc bên chàng dáng nhỏ thương
Thương mối duyên đầu tha thiết ngượng
Ngượng ngùng e ấp ngõ yêu nhường
Nhường tinh khiết mộng tình trần vướng
Vướng sợi tơ tình dạ vấn vương

THH

HƯƠNG VỊ CUỘC ĐỜI


Mùi thơm sữa Mẹ lúc ra đời
Thắm mặn mồ hôi Bố giữa trời…
Vạn đắng soi đường con thắng lợi
Ngàn cay rọi lối trẻ nên người
Nồng say giọng hát ru trầm khởi…
Ngọt đắm câu hò lý bổng khơi
Dẫu chát chua lòng, thương chẳng vợi...
Hương tình phụ mẫu mát cao vời
Cư-Nguyễn

NGUYỆT QUẾ


NGUYỆT quế đêm thầm tỏa ngát hương
Hương ngây ngất mộng khúc Nghê thường
Thường mơ dáng nhỏ hồn liên tưởng
Tưởng nhớ vai gầy dạ luyến thương
Thương buổi ban đầu e ấp ngượng...
Ngượng hôm mới tỏ...thẹn thùng nhường...
Nhường xinh má đỏ càng say vướng...
Vướng sợi tơ tình để trĩu vương
Cư-Nguyễn

RỐI TUỒNG


“Bù nhìn dưới ruộng lòe muôn thú
Tượng đất trên chùa dọa kẻ mê”
(Khang Thi)
BÙ ghép rơm cành hợm hĩnh ghê
NHÌN trông cảnh tượng giống tên hề
DƯỚI đờ vễnh mặt khoe quyền thế
RUỘNG phỗng vênh mày ỷ chức bê…
LÒE phỉnh trò gian, khờ trí tuệ
MUÔN mưu kế giả, vụng tay nghề
THÚ chi xảo quyệt, người khi dễ?
TƯỢNG ĐẤT TRÊN CHÙA DỌA KẺ MÊ
Cư-Nguyễn


CÓ MỘT LẦN


Một thoáng ngẩn ngơ khi nhìn chiếc lá vàng rơi nhè nhẹ vô tình.
Cuộc sống với những cung bậc rất đỗi đời thường, đến rồi đi lặng lẽ, thời gian là một chuyến đò dẫn đưa cảm xúc về miền viễn du, ở đó chỉ còn nghe hơi thở, chỉ thấy linh hồn một cõi bơ vơ .
Nằm im nghe hơi thở
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Kiếp người có mấy lần qua cơn ảo mộng
Và nhịp đời những hư thực đan xen
Trên trời cao ngàn tinh tú đua chen
Ta thổn thức hay trăng vàng thổn thức
Cơn dỗi hờn vô cớ ập đến như chưa từng đến bao giờ, vây hãm cùng tận . Dùng dằng tìm giấc ngủ chỉ thấy hồn xanh xao, giấc ngủ xa vời vợi.
Trăng khuya hờn thổn thức
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Thời gian cứ thế gõ nhịp, nhịp đều, không như hơi thở lúc nhanh rồi chậm, lúc nhẹ nhàng rồi mệt nhọc qua đêm .
Chợt nhận ra hơi thở cưu mang linh hồn, và sự bĩ cực nào bao giờ tồn tại trong giấc chiêm bao. Chao ôi cảm xúc, đến dập dềnh rồi cùng tận hư vô .
Chênh vênh hồn quay quắc
Gõ nhịp đếm thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Người ta thường nói: đời qua đời, chỉ ảo mộng mà thôi, thực hư qua đi chỉ để lại niềm hoang phế, một chút ngã nghiêng của cảm xúc, như mùa thu nhẹ nhàng, đến và gửi lại bức tường cũ những rong rêu u hồn.
Chìm trong cảm xúc, hồn như vít chặt vào mê cung.
Nào có gì đẹp bằng mơ, và sự tự do chỉ có thể làm một cơn gió, xin hóa vào nhau rong chơi khắp sơn hà
Nghe trong lòng hoang vắng
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Và rồi đêm cũng qua, có một lần hoang mị giữa vô thường, có một lần như chưa đã một lần, có một lần như thế ... Nên thơ . Hihi
********
Nằm im nghe tiếng thở
Quanh đời mình quạnh hiu
Đêm buồn như chiếc lá
Mong manh rơi trong chiều
Trăng khuya hờn thổn thức
Lấp lánh ngàn vì sao
Ta nghiêng mình dỗ giấc
Mộng vơi đầy hư hao
Chênh vênh hồn quay quắc
Gõ nhịp bước thời gian
Đêm hư vô là thế
Chiêm bao cũng muộn màng
Nghe trong lòng hoang vắng
Dường như đã rong rêu
Ta mơ thành cơn gió
Phiêu lãng đời lêu bêu
Đêm đẫm sương trên cành
Gió đùa giỡn trăng thanh
Chút tình thơ hoang mị
Dỗ ru giấc mộng lành
CN 19/4/2018

TÌNH YÊU MÙA HẠ


PK 1 . Hạ về rồi đó Em
Nắng vàng xuyên qua lá
Tiếng Ve sầu khát vọng
Gọi mây mãi cứ bay
Để Hạ buồn mênh mang
Hạ về lòng xót xa
Tháng ngày thương Em quá
Nếu Em mà lỗi hẹn
Thì tình Anh xót xa
Lòng Hạ buồn riêng mang

ĐK : Hạ về rồi Em ơi
Nơi cuối trời xa đó
Gió mây trôi hững hờ
Ve Sầu đang nức nở
Than thở kiếp trầm luân
Hạ về rồi Em ơi
Cây Phượng xưa gục ngã
Bờ môi khô nắng Hạ
Suối buồn không muốn chảy
Qua phiến đá rong rêu
Tình Yêu Mùa Hạ Ơi
Tình Yêu Mùa Hạ Ơi

PK 2 . Một tình yêu thiết tha
Nắng hồng trên đôi má
Tiếng yêu thuở ban đầu
Thẹn thùng má hây hây
Ngại ngùng Em không nói
Phượng Hồng nay cách xa
Thế rồi Anh thương nhớ
Những đêm mùa Hạ về
Lệ rơi ướt đôi mi
Cuộc tình đầu chia ly..
Nhạc và lời: Thành Phố Biển
20/4/2018


KHÚC DƯ ÂM


NGUYỆT thả tơ vàng ánh bãi xa
Dòng sông rực rỡ khảm nhung ngà
Thuyền neo giữa bến, bình tâm lại
Khách lặng ven bờ, tỉnh giấc ra…
Phận lẻ quê người mong nhớ cội
Thân đơn viễn xứ mộng mơ nhà
Muôn hình ảnh cũ âm thầm hiện
Tiếc hận bao ngày nổi sóng ba…
Cư-Nguyễn

ĐỢI ĐẾN BAO GIỜ?


Đợi mãi sao thuyền ở chốn đâu
Trùng dương sóng vỗ trắng loang màu
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh quá
Tuổi mộng âm thầm khuất thẫm sâu
Tỉnh giấc hoa còn vương cõi tục
Choàng mơ nguyệt đã lướt qua cầu
Ta ngồi quạnh quẽ hoài mong ước...
Sẽ phút tương phùng thỏa mặt nhau!
Cư- Nguyễn.

TẠ TỪ


Tạ từ anh hỡi! Tạ từ anh...
Gió thổi mành khuya, gió thổi mành
Sương phủ trắng đồi sương phủ trắng
Bão vùi xanh cỏ bão vùi xanh
Tình chia cách biệt tình chia cách
Ái đoạn đành ly ái đoạn đành...
Đừng tiếc nữa chi... đừng tiếc nữa!
Lối sầu quanh quẩn lối sầu quanh...
Cư- Nguyễn

TRÁCH?


Trách đời không thể trách đời đâu!
Số phận ly tan số phận sầu
Đôi ngả chia lìa đôi ngả nhớ
Một trời cách biệt một trời đau
Tha hương chẳng muốn tha hương mãi…
Viễn xứ không màng viễn xứ lâu
Quê Mẹ chôn nhau quê Mẹ hỡi???
Ruột gan khắc khoải ruột gan nhàu
Cư-Nguyễn

HOÀNG HÔN


Lặng lẽ hoàng hôn phủ tím đời
Sương chiều lạnh buốt trải muôn nơi
Chuông chùa vẳng vọng u buồn tiếng
Mõ điện trầm ngân khắc khoải lời
Lữ khách chùn chân, tình nước gợi...
Giang hồ mệt bước, nỗi nhà khơi...
Quay về bến cũ hằng mong đợi
Dáng Mẹ chờ con ẩn giữa trời...
Cư- Nguyễn

ÔN HOÀ


LẮM kẻ e dè xướng vận ôn
Tình ngay chẳng ngại ý không hồn
Lời thanh tứ nhã lo gì trốn
Chữ tục từ nhơ mới sợ chồn…
Thoải mái nhìn Trăng lòng tịnh ổn
Bình yên dõi gió dạ thôi dồn…
Vần thơ trút bỏ muôn bề bộn
Thoát khỏi trần gian vạn tiếng ồn
Cư-Nguyễn

NHẠT NHÒA...


Xuân thì héo rũ nhạt nhòa thôi
Đợi nữa thuyền xưa khuất nẻo rồi
Hiện chỉ trùng dương màu sẫm tối
Nay còn bọt biển trắng mờ vôi
Người theo sóng biển xa nguồn cội
Kẻ rẽ trời mây biệt núi đồi
Gió bão mịt mù ngăn cản lối
Hoa tàn nước cuộn phũ phàng trôi...
Cư- Nguyễn.

HOÀI MƠ


Khắc khoải mơ hoài kỷ niệm xưa
Đồi thông gió lộng nhớ sao vừa
Lâm Viên ngóng đợi dù sương gió
Phố lạnh trông chờ mặc bão mưa
Thác gọi người đi ngàn lối tỏa
Sông chờ kẻ bước vạn đường đua
Trường vang khúc nhạc quân hành cũ...
Giấc mộng năm nào mãi vẳng đưa
Cư- Nguyễn

MÃI GỌI…


Mình ai lạc lõng chốn phong trần
Quạnh quẽ nghe buồn lá rụng sân
Bến dõi thuyền trôi hoài hút tận
Bờ mong én lượn vẫn vô ngần
Sương nhòa bạc tóc đời phiêu lãng 
Gió bạc phơ đầu kiếp ảo vân
Mãi gọi người đâu ngoài lẻ vắng...
Mình ai lạc lõng chốn phong trần
Cư Nguyễn.