F tháng 8 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


ĐẤT KHÁCH

"Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mông"
 từ hình ảnh Tín Nguyễn.

ĐẤT người lãng bạt kiếp lưu vong
KHÁCH trọ từng đêm khắc khoải lòng
MUÔN vạn xót xa mòn mỏi ngóng
TRÙNG ngàn cay đắng ngậm ngùi mong
SAO mờ dáng Mẹ bên thềm vọng
NHỎ khuất hình nàng trước ngõ trông
HẸP lối đê chiều mây gió lộng...
QUÊ NHÀ MỘT GÓC NHỚ MÊNH MÔNG
Cư- Nguyễn.

100 từ. NÓI ĐẾN TRĂNG

Trăng Trung Thu nhớ về Em, nhớ người Con Gái thục nữ dịu hiền. Cứ mỗi tối thứ bảy hằng tuần 7 giờ hẹn nhau, Tôi gặp Em rồi song hành trên tiểu lộ, ngại sợ nhiều người biết thấy, ngồi bên nhau nơi bờ kè.
Lần ấy nhớ mãi Tôi Em bên nhau giữa 2 cây cầu dòng sông Cà Ty uốn khúc lập lờ, ngày của Trăng Trung Thu đẹp lung linh ẩn hiện bóng Tôi Em dưới dòng Sông Cà Ty và cũng đêm Trăng ấy Em đã trao Tôi nụ hôn đầu đời.
Trăng, nhớ mãi…
PhanThiết, Ngày 31.8.2014
CHINHDAO .
@ Kỷ niệm dẫu ngọt ngào vẫn mang theo vị chát, nhớ lại niềm vui xưa luôn thấy lòng khổ sầu.
O . Wilde .

100 từ. ẤM ÁP ĐÊM TRUNG THU

Khi nhỏ, mỗi năm Ba dẫn đi xem các Trường rước đèn đêm Trung Thu thật vui đẹp Tôi thích lắm, cái thích lớn dần nên mỗi năm mỗi khác trong lòng dù không còn nhỏ. Rồi có Vợ Con, Tôi lập lại cảm giác đó cho Con.
Đêm qua gia đình xem rước đèn thật thích thật đẹp, ánh sáng lung linh đủ màu sắc. Tôi Vợ Con mỗi người mỗi cảm giác ồn ào trong ấm cúng, Tôi nhận cái gì đó làm lòng thanh thản, liền nắm tay Vợ, ôm sát Con vào lòng… Đêm Trung Thu.
Phan Thiết, Ngày 31.8.2014
CHINHDAO .
@ Hạnh phúc là khi Bạn không muốn đi ngủ bởi vì thực tế bao giờ cũng đẹp hơn ước mơ.
Paleka .

DÕI...

Mùa Thu đến
lá vàng rơi buồn quá
Dõi chân người
xa khuất bóng chiều phai
Người ra đi
muôn dặm nẻo đường dài...
Ta lặng lẽ 
bên đồi thông úa lá...
Cư Nguyễn

NHẶT LÁ VÀNG…

“Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng”
(Chế lan Viên)

AI lạnh lùng quay bước phũ phàng
ĐÂU rồi ước hẹn buổi ly tan
TRỞ về phố cũ thăm bè bạn
LẠI đến đồi xưa hỏi xóm làng
MÙA lá sầu rơi người tản mạn
THU cành héo rụng kẻ sang ngang
TRƯỚC hồ gió thổi chao từng nhánh…
NHẶT LẤY CHO TÔI CHIẾC LÁ VÀNG
Cư-Nguyễn.

MẮC CỠ CHI?

Nhớ trộm thương thầm mắc cỡ chi?
Yêu người cứ tỏ ngượng ngùng chi?
Vương lòng nặng trĩu đau lòng nhỉ?
Vướng dạ mang đầy khổ não chi?
Lỡ bậu theo chồng ngơ ngác hỉ?
Mai thuyền chuyển bến ngỡ ngàng chi?
Hoa đồng cỏ nội hương ngầm ý...
Đã trọn chân tình ấp ủ chi?
Cư Nguyễn

GIỌT MƯA THU

Thu chiều quạnh quẽ tiếng Mưa rơi
Lá cũng nhòa Mưa rụng cánh rời
Đất lạ cầu Mưa đừng trổi hỡi?
Quê người bảo sóng lặng Mưa ơi...
Vì Mưa bão biệt đời hai ngả
Bởi gió Mưa lìa phận mỗi nơi
Rả rích Mưa buồn gieo nhớ vợi...
Mưa càng buốt lạnh cả hồn tôi!
Cư- Nguyễn.

100 từ. CÂY ĐÈN LỒNG

Năm Tôi học Lớp Bốn trường thông báo mỗi Em về làm 1 cây đèn lồng chấm điểm và đón Trung Thu. Tôi được Ông Cậu làm cho cây đèn lồng Ngôi Sao cao hơn Tôi, khung sườn bằng sắt dán giấy màu đỏ sáng bóng, đốt 2 đèn cày nên lồng đèn thật đẹp mà nặng, cầm 1 tí thì được chứ đâu ngờ phải rước đèn đi đầu lòng vòng sân trường, cây đèn lồng và Tôi không tương xứng nên đi cứ chúi đầu muốn té.
Trung Thu Tôi cứ nhớ Cây Đèn Lồng Ngôi Sao ấy.
Phan Thiết, Ngày 30.8.2014
CHINHDAO.
@ Chân lý đôi khi có thể bị che mờ, nhưng không bao giờ bị tắt.
Lily .

100 từ. ĐÊM TRUNG THU ẤY

Nó vui lắm, học về mua sống lá, giấy màu, hồ dán… rồi lui cui làm lồng đèn bỏ ăn uống đề làm cho được, 2 ngày mới xong Nó nhìn ngắm bằng lòng, chấm điểm lại được điểm cao nên tưng tiu gìn giữ.
Đêm rước đèn diễn hành qua các đường phố. Nó giữ lồng đèn sợ đụng chạm rách bể.
Xong! Thật vui khi ra về đang đi, thình lình có 2 thằng bé chạy đến đập bể lồng đèn rồi bỏ chạy, Nó cầm nhìn lồng đèn bể nát mà đau lòng rưng rưng nước mắt.
PhanThiết,Ngày 30.8.2014
CHINHDAO .
@ Kỷ niệm là những gì quay lại đáng yêu trong Người.
TS .

PHÚC BẤT TRÙNG LAI

Sau hồi bĩ cực phúc trùng lai?
Đợi ngóng gian truân cứ trải dài
Bể hận trần gian sầu tiếc kẻ...
Sông hờn cõi tục trách buồn ai
Đôi đường cách biệt đời vương mãi
Bốn nẻo lìa xa phận vướng hoài
Khắc khoải mong ngày sum hợp lại...
Cung đàn tái ngộ vẳng bên tai.
Cư- Nguyễn.

EM NGƯỜI CON GÁI CÀ MAU

Em người con gái mũi Cà Mau
Tận cuối miền Tây gió dải dầu
Bởi lắm sông tình gây khổ lụy
Cùng bao biển ái gợi thương sầu
Vì đâu mắt đượm buồn thăm thẳm...
Chẳng rõ môi hoen lệ thấm sâu?
Chắc tại niềm riêng đời chẳng thấu...
Nên lòng quạnh quẽ suốt canh thâu
Cư Nguyễn

RƯỢU SẦU

RƯỢU uống mềm môi khó giải sầu
Men đời mặn đắng giữa canh thâu
Ngày đi có ngỡ xa lần cuối
Buổi tiễn không hay khuất mộng đầu
Biển nhớ mong người vang vọng mãi
Trăng buồn dõi bạn khuyết mờ lâu
Chờ nhau tóc điểm sương nhòa nhạt...
Cánh nhạn tung trời biết hỏi đâu?

Cư-Nguyễn 

MÙA THU CÕI NGƯỜI - ClaraNgo

100 từ. NHÂN CHỨNG TÌNH YÊU

“Nắng có còn hờn ghen môi Em”.
Đúng! Đôi môi ấy làm sao Anh quên được chứ nói chi đến “Nắng”mà không “Hờn ghen”. Sau lời tỏ tình bên bờ kè dòng sông Cà Ty, Em đã yêu Anh mà 3 cây cầu dòng sông làm Nhân Chứng Tình Yêu Chúng Ta ngày ấy.
Ngày nay dòng sông 3 cây cầu còn đó, móp méo, chải chuốt, giọt giũa cách mấy vẫn là Nhân Chứng duy nhất chứng hiến Anh và Em. Nhân Chứng Tình Yêu vẫn rắn rỏi sừng sững đứng đó biết một mối tình trăng sáng.
Phan Thiết, Ngày 29.8.2014
CHINHDAO.
@ Tình yêu là chìa khóa mở mọi cánh cửa.
Fikago Ositety .

DỐC HẸN TA VỀ...

Ta về dốc hẹn thoảng hương may
Kỷ niệm đồi xưa phố cũ này
Mộng thắm ngày nao bừng trỗi dậy
Mơ hồng thưở ấy ngập tràn say
Xa mờ núi phủ mây nhòa nhạt
Khuất mịt hồ chen liễu trải dày
Một phút rời xa đời cách trở...
Đôi mình trót lỡ nợ tình vay
Cư- Nguyễn

100 từ. RỒI TỪ ĐÓ… TÌNH YÊU

Tôi và Em quen nhau khá lâu cưới nhau, ngày Em về chính thức là Vợ ngại ngùng đủ chuyện nên Tôi động viên Em suốt, được thời gian gần như Em “Bình thường hóa quan hệ” Gia Đình Tôi, nên mọi người trong Gia Đình mừng vui cho Tôi và Em.
Ngày đó đến, Tôi và Em đang cười giỡn vui vẻ hạnh phúc Tôi nói:
- Giờ Em và Anh “Đánh lộn” ai thắng thì người đó thắng luôn.
Chưa kịp gì hết Tôi bị “Ăn một bạt tai” rất mạnh như chưa bao giờ được ăn. Rồi Từ Đó…
Phan Thiết, Ngày 29.8.2014
CHINHDAO.
@ Số mệnh là cái bóng của cơ hội.
Socrates .

100 từ. MỘT TÌNH YÊU SINH TỒN

Đôi đó thường âu yếm nhìn dễ cảm tình khi bắt gặp, nhưng nhiều khi Đôi đó vẫn gây nhau cọc cằn mà không ai thấy nghe biết, khi nóng cọc cằn trồi lên thì con Đực tự bay đi như dằn lòng, dằn cọc cằn nóng xuống để khỏi tan tác, Con Đực tự tìm cho mình cái gì đó làm hay tìm nơi chạy trốn, để không nghĩ chuyện đó nữa.
Đó là một trong những cách giữ hạnh phúc để sinh tồn của một loài Sinh Vật sống trong Vũ Trụ mà tồn tại bấy lâu nay.
Phan Thiết, Ngày 29.8.2014
CHINHDAO.
@ Nhân loại là sinh vật biết đỏ mặt duy nhất.
Mark Twain.

PHỐ LẠNH

SƯƠNG mờ phố lạnh phủ nhòa bay
Cách biệt đồi thông những tháng ngày
Mất cả khung trời thơ mộng ấy
Xa rồi rặng núi ảo huyền mây
Đường xưa khắc khoải chờ ai mãi…
Lối cũ trầm tư đợi khách hoài
Tím cả hoàng hôn buồn trỗi dậy
Men nồng khật khưỡng chén sầu cay…
Cư-Nguyễn

ĐỜI NGHỆ SỸ

Em về điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười

EM giấu niềm đau cố gượng cười
VỀ thầm nhỏ lệ tiếc đôi mươi
ĐIỂM trang lộng lẫy vui lòng khách
PHẤN vẽ kiêu sa thỏa dạ người
TÔ ẩn phong trần che úa rũ
SON vùi cát bụi gỡ hồng tươi
LẠI cùng tiếng nhạc đêm huyền ảo...
NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT NỤ CƯỜI
Cư Nguyễn.

TÌNH THU

Thu vàng Hạ trắng dõi hoài công…
Viễn xứ người theo đuổi mộng hồng
Một kiếp phiêu bồng say huyễn ảo
Nửa đời lãng bạt đắm huyền không
Quê nghèo kẻ ngậm ngùi trông ngóng
Xóm nhỏ ai thờ thẩn đợi trông
Đã mấy mùa Xuân chờ tuyệt vọng…
Cô thầm giá lạnh giữa trời Đông
Cư-Nguyễn

ĐÊM KHÔNG SAO

MÊNH mông không gian đêm không sao
Cô đơn trong cơn mơ lao xao
Đăm chiêu yêu ai mong nôn nao
Suy tư thương em trông chênh chao
Chơi vơi men say lênh đênh xa
Miên man hơi cay lâng lâng cao
Ta như tên điên ca nghêu ngao 
Ngu ngơ mang con tim đem giao…
Cư-Nguyễn

ANH VUỐT MẮT EM

Anh vuốt mắt Em... Em yêu! Lần cuối
Đất ôm em ngủ, nghe tiếng trở mình
Đất nói thì thầm, đời là hư vô
Đời người là tro sẽ trở về tro

Ai vuốt mắt anh, khi anh vĩnh biệt?
Xa xăm cõi mờ, bên kia thế giới
Em có chờ không? Anh tìm đường về
Về cõi vĩnh hằng, hồn anh dẫn lối

Anh vuốt mắt Em.... Em yêu! Yên nghỉ
Lệ em khô rồi, em rời xa anh
Em hãy ngủ yên, đời không còn mộng
Xa người xa đời, kiếp người em quên

Bon chen sầu muộn, gió cuốn bay đi
Trả lại cuộc đời, tay trắng em đi
Mang theo được gì, bên chân trời tím?
Trả lại tình đời, hồn em bay đi.
Nguyễn Dũng
26/08/2017

LỐI CŨ

Về qua lối cũ dạ bồi hồi
Dáng nhỏ hôm nào tiễn biệt tôi
Má đỏ bây giờ phai nhạt hỡi...
Môi son thoảng đã héo khô rồi
Thu trời lãng bạt sân vàng lá
Hạ nẻo phiêu bồng ngõ úa phôi
Lặng lẽ riêng mình ta ngóng đợi...
Dòng sông bến lở bãi kia bồi!
Cư- Nguyễn.

100 từ. TÌNH YÊU KHÔNG PHÂN BIỆT

Tình yêu không biên giới hay phân biệt chủng tộc, màu da, quốc tịch, tuổi tác.
Tình yêu ở tuổi gần nhau Ông Bà Ta nói “Nhất Gái hơn hai, nhì Trai hơn một” sẽ bền bỉ “Ăn đời ở kiếp, ăn nên làm ra” nhưng vẫn có cuộc tình hơn nhau 5, 10 tuổi vẫn số 1. Cũng có đôi chồng xấp xỉ gấp đôi tuổi Vợ vẫn số 1 và cũng có đôi tình yêu Ông 70 cưới Cô Vợ tuổi vừa thoát khỏi “Tuổi ô mai”.
Cũng được thôi! Nhưng biết chắc tiền Ông đang đầy túi.
Phan Thiết, Ngày 28.8.2014
CHINHDAO.

@ Tôi muốn kết hôn. Thật tuyệt khi tìm được một người thật đặc biệt mà bạn muốn quấy rầy trong quãng đời còn lại.
Bita Ruduer .

BUỒN TÀN THU

(Tên những bài hát về mùa Thu)

Tìm THU QUYẾN RŨ tận phương nào?
Chỉ thấy MÙA THU CHẾT nghẹn ngào
NƯỚC MẮT MÙA THU sầu úa não
GIỌT MƯA THU đẫm nhớ xanh xao
NGÀN THU ÁO TÍM mờ hư ảo
Một thưở THU VÀNG khuất huyễn sao
ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU bước dạo
ĐƯỜNG CHIỀU LÁ RỤNG-TIẾNG THU chao

Cư-Nguyễn

NHỚ MÙA TỰU TRƯỜNG

(Tặng con trai, ngày nhập học)
Tôi trở lại đây ngôi trường cũ,
Sân trường xưa còn mới những dấu chân,
Đã bước qua bao lần,
Mỗi dấu chân mang hồn tuổi nhỏ,
Có tiếng chim vui theo hơi thở,
Và xạc xào trong mắt lá me bay.
Buổi tựu trường tôi trở về đây,
Nghe như chúng bạn đang cười, nói…
Trong bầu trời cao không sương khói,
Vẫn còn thắm thiết hình bóng ngày xanh.
Ôi ! những năm tháng yên lành,
Như một dòng sông nhỏ,
Như hàng cây phượng đỏ,
Trong ký ức của chú bé ngây thơ.
Buổi sáng tinh sương đẹp như mơ,
Tuổi sáu mươi nghe hồn rung động,
Như năm nào ngơ ngẩn,
Chân run run bước theo mẹ trên đường,
Ngày đầu tiên đến trường.
Trần Vinh Phú
21/08/2017

GIỌT SẦU TRINH NỮ - Clara Ngo

100 từ. TRƯỢT CÁT

Tụi Nó cười vui kéo nhau lên Con Dốc Cát cao 45 độ so thẳng đứng, đến nơi thở hổn hển do Con Dốc cao lại phải bước những bước chân trên Cát lún nặng mỏi chân, đến đỉnh quay lưng xa là Biển Xanh kéo dài đến hết mắt, nhìn gần đang ở trên cao chung quanh toàn Cát. Tụi Nó cứ 2 đứa ngồi trên miếng cao su ngã ngửa ra sau thả tuột dốc chạy xuống theo Con Dốc tốc độ tăng dần, 1 cảm giác “Đã” phải hét lên thật lớn để chia cảm giác “Đã” .
Phan Thiết, Ngày 3.7.2014
CHINHDAO.
@ Ai đã một lần lên cao xuống thấp mới biết thế nào là cuộc sống.
“Quên”.

100 từ. XÓT XA QUAY VỀ

Có những tình cảm mà mãi một đời không thể quên dù ngày mai vĩnh biệt.
Ngày đó Tôi yêu Anh vì tiếng kèn Saxophone với bài nhạc Hạ Trắng của Trinhcongson đã réo rắc vào trái tim Tôi không sao quên được bài nhạc đó, mà nhất là tiếng kèn Saxophone bất cứ đâu, chính bài nhạc tiếng kèn đó Bame phải đưa Tôi vào nhà Cô Út học để chạy trốn.
Rồi thời gian qua đi Tôi có gia đình hạnh phúc, nhưng đêm nay nghe tiếng kèn Saxophone thổi bài Hạ Trắng mà xót xa quay về.
Phan Thiết, Ngày 27 .8.2015
CHINHDAO.
@ …đến khi bạc đầu gọi mãi tên nhau…
Nhạc Trinhcongson.

Ơ THỜ...

THỜ ơ ngoảnh mặt bước ơ thờ
Thơ mộng chôn vùi giấc mộng thơ
Nhớ tưởng thôi hoài công tưởng nhớ
Chờ mong cũng uổng phí mong chờ
Dở dang khúc nhạc tình dang dở
Vơ vẩn cung đàn ái vẩn vơ
Vỡ rạn buồng tim sầu rạn vỡ
Hờ duyên bạc bẽo mối duyên hờ
Cư-Nguyễn

100 từ. VUI

Thỉnh thoảng Chúng Tôi kéo nhau về nhà những người Bạn.
Hôm qua cùng nhau về nhà người Bạn tại đầu Miền Nam cuối Miền Trung, một vùng Biển mát sạch mà Tôi chưa một lần bước đến, chiều qua Chúng Tôi thay những bộ đồ đẹp nhất, trang trí son phấn nhè nhẹ đi cùng các Bạn Nam xuống bãi Biển, rồi bỏ giầy dép đi trên cát thật thích, lại ăn uống dân dã những con ốc sò tươi rói, luộc nướng chấm muối ớt ăn thật ngon vui, có lẽ khó quên những ngày này Vui.
Phan Thiết, Ngày 3.7.2014
CHINHDAO.
@ Kỷ niệm luôn là dấu ấn đẹp không thể lập lại lần hai.
“Quên”.

CẦU PHƯỚC CHA MẸ

“-ĐỨC NGỘ CƠ THỜI TRAO LÃNG TỬ
TÂM PHÙNG SỐ CUỘC GỞI TÀI NHÂN “

ĐỨC dày phụ mẫu tỏa ngời trân
NGỘ để cầu Cha-Mẹ phước phần
CƠ hội Vu Lan thành khẩn khấn
THỜI mong Báo Hiếu nhiệt tình phân
TRAO miền cực lạc an nhàn cảnh
LÃNG chốn dương gian khổ lụy trần
TỬ với sanh đời xoay chuyển vận
TÂM PHÙNG SỐ CUỘC GỞI TÀI NHÂN
Cư-Nguyễn

100 từ. TỤI NÓ MÀY TAO

Tụi Nó là Bạn học tứ xứ trai gái có đủ, học chung trường, lớp, khoa, lại cùng chung cái “Tuổi Chó” nên thân nhau hay “Sủa nhau”, hơn nữa trai gái luôn gọi nhau bằng cái từ “Mày Tao” thân tình, không ai ngán ai cứ vui cười rất hồn nhiên do Tụi Nó đang ở cái tuổi giao tiếp nhỏ lớn mà thời gian qua đi rất mau vĩnh viễn không có lại, sẽ để lại Tụi Nó 2 từ “Hối Tiếc”, nên Tôi muốn Tụi Nó hãy vui với những phút giây này mà Trân Trọng.
Phan Thiết, Ngày 3.7.2014
CHINHDAO.
@ Người muốn hướng đến hạnh phúc rất cần phẩm cách cao thượng của người Bạn Thân.
Aritotle .

NHÀN CƯ

"Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao"
Trích thơ Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm.

TA xa phố thị cảnh đèn màu
DẠI bỏ thành đô cõi nhốn nhào
TA chán hư quyền mê vọng ảo
TÌM gì huyễn chức lụy phiền cao
NƠI đồi gió lộng lìa huyên náo
VẮNG nẻo phù vân tránh xáo xào
VẺ lặng yên bình nghe điệu sáo...
NGƯỜI KHÔN NGƯỜI ĐẾN CHỐN LAO XAO.
Cư- Nguyễn.

DIỀU ƠI!

Tận đến giờ vẫn nhớ như in những tháng ngày rong ruổi ấy.
Bộ ba lúc nào cũng có nhau. Có tiếng gọi:
- Hồng ơi! Một cái bánh Ú, cu Bắc.
- Hồng à! Một gói xôi đậu, cu Khánh.
Mưa tầm tả rủ nhau đi tắm mưa, nghịch đùa quên cả cái lạnh, run bần bật.
Cả bọn kéo nhau lên động hái Găng, những trái Keo đỏ ươm, quyến rũ, khèo xước cả máu tay.
Xuống đầm đào trộm khoai Lang, lên động nhúm lửa nướng.
Mùi khoai khét vỏ, ăn khí thế, lỡ quên quẹt lọ vào mặt, tôi thủng thỉnh mỉm cười... nhìn hai khuôn mặt lem luốc .
Có lần mời tôi đi ăn Chè bánh Lọc, không có tiền trả, liếc thấy bất ổn không xong, mặt đực ra nghi nghi nha, ỷ qua, ỷ lại. Tôi nhanh trí giải quyết nhanh lẹ, bụng đầy ấm ức, ăn có một ly, phải trả tiền ba ly, lại là khách được mời, mới đau cơ chứ.
Cũng có lúc thôi... trả thù chưa muộn.
Cái Hôm nay mưa đầu mùa, tôi núp dưới bóng cây Trứng Cá tàn dày, đầu đội mũ, an toàn không bị ướt.
- Bá, Khánh ơi! Vào đây núp nè.
Đợi hai tiểu tặc chưa kịp bước vào trung tâm, tôi chạy ra đu cành giật mạnh.
Hai nhóc ướt như Chuột lột, mặt mày ngơ ngáo
Mừng vui... tôi bỏ chạy thật xa, để lại hai Lý Thông lỡ dại, chịu đấm ăn xôi.
Qua thời gian thật dài, ba người ba hướng, chưa gặp lại nhau kể từ ngày đất nước ngưng chiến tranh.
Thật vui, thật đẹp cùng một thời thơ ấu.
Các bạn còn nhớ những kỉ niệm nầy không?
Riêng tôi lưu giữ.
Ngẫm nghĩ cười thầm mỗi khi chợt nhớ
Ôi các bạn mặt mốc ngày xưa, thật tội nghiệp!
XUAN LY
Một thời thơ ấu... xa xưa...
Sáu mươi năm tuổi... vẫn chưa phai mờ
Đong đầy ký ức tuổi thơ
Nhớ thương... nuối tiếc... ngày xưa qua rồi.

100 từ. RƯỢU ÔNG BẢY

Khi Bé ra Quán thường gặp Ông 7 đang nốc Rượu nên phải chờ Ông 7 nốc xong mới bán kẹo cho Tôi, mà hay mỗi khi ra Quán Tôi luôn gặp, té ra Ông 7 thường xuyên nốc Rượu mà không biết ngày bao ly. Bình thường Ông 7 rất hiền khi nốc Rượu đả rồi không là Ông 7 mà thành Ông Trời, không ngán ai nhớ chuyện cũ đâu đó nói cho đến ngủ trước sân.
Lần đó Ông 7 nốc Rượu 1 ly, nhiều ly, lăn ngủ trước sân rồi chết trước sân từ bao giờ…
PhanThiết, Ngày 23.8.2014
CHINHDAO.
@ Không có câu chuyện cổ tích nào đẹp hơn câu chuyện do chính cuộc sống viết lên.
H. Andersen .

100 từ. RƯỢU NÓ

Nó uống Rượu, sáng 2 giờ bắt đầu làm việc mà đã có mùi Rượu, Tôi không tin nhưng đó là sự thật.
2 giờ sáng thức dậy vệ sinh xong Nó bước đến lấy Rượu “nốc” như uống nước rồi cầm điếu thuốc lào “rít” một hơi dài phì thả khói bay tứ tung, Nó sảng khoái bắt đầu ngày mới làm việc, khát nước thì uống Rượu.
Hôm nay Tôi chứng kiến tận mắt thấy Nó hỏi;
- Không biết Em và Rượu ai lì sống hơn?
Nó trả lời tự tin:
- Em sống lâu và thọ!
Khủng khiếp!
PhanThiết,Ngày25.8.2014
CHINHDAO.
@ Thứ khiến chúng ta khó chịu nhất là sự dốt nát của chúng ta.
Galile.

100 từ. TÌNH YÊU TRỐN CHẠY

Ba Nó bệnh Ung Thư giai đoạn cuối chờ ngày, kéo được bao lâu thì kéo, mà nhà Nó lễ nghi bao đời nay có gì phải 3 năm sau mãn tang mới được lấy Vợ trong lúc Nó và Dung yêu nhau lắm. Dung mới vừa mãn tang 3 năm, ngại sợ một lần nữa phải chờ. Tụi Nó trình bày với Mẹ cho cưới trước khi Ba Nó chết, có nghĩa chạy tang Ba Nó nghe không chịu, nhưng Mẹ cùng Tụi Nó lén trốn mời mọc tổ chức Lễ Cưới trong trốn chạy, đơn giản kín đáo.
Phan Thiết, Ngày 26.8.2014
CHINHDAO
@ Thời gian không dành cho tình yêu là thời gian lãng phí.
Torquato Tasso .

100 từ. VIÊN THUỐC TÌNH YÊU

Anh buồn lòng bỏ xứ đi do người mình yêu bị Gia Đình bắt buộc lấy Chồng. Anh đi mà mong người mình yêu luôn hạnh phúc ở mối tình mới đầy đủ vật chất.
40 năm sau, tại cái xứ gần biên giới có Ông Thầy Thuốc nỗi tiếng giỏi trị bá bệnh, lại đạo đức chỉ giúp người chứ không cần nhận. Ngày đó có bệnh nhân từ xa đến với con bệnh 40 năm không trị hết, nay gặp Ông cả hai nhận ra mừng vui con bệnh tự hết mà không một viên thuốc điều trị.
Phan Thiết, Ngày 26.8.2014
CHINHDAO.
@ Tình yêu là một ảo giác ám ảnh được chữa trị bằng liều thuốc hôn nhân.
Dr. Karl Bournan .

NHỚ THUỞ BÉ THƠ

Mình đi tắm mưa
Lội sông bắt ốc
Chơi bài tiến lên
Tiền thì hỏng có
Lấy cái nồi to
Đen đầy khói nám
Quẹt quẹt lọ nghẹ
Vào mặt vào mũi…
Van trọng Nguyễn ta
Bị Giang Son Cao
Chặt mất đôi heo
Nguyễn Tuấn ngây thơ
Có biết chơi đâu
Đánh bài tam cúc
Tướng Ông Tướng Bà
Đem ra đánh trước
Cố thủ để Huề
Van trọng Nguyễn ta
Ra đôi Tốt đen
Thằng Giang Sơn Cao
Ra đôi Tốt Đỏ
Đè Văn Trọng Nguyễn
Tan tành mây khói
Đừng có" la lá"
Về ăn Kết nhá.
" đêm nay mưa rơi
Nằm nhớ 2 tên:
Văn Trọng Nguyễn CAO
THẰNG: Giang Sơn Cao
Râu ria quai nón
Nhìn lại thân mình
Cao cao RÒM RÒM
CÒM CÒM ÔM ỐM
Ngoài trời mưa rơi
Sấm chớp loé sáng
SÉT đánh cái ẦM.
28/8/2017
Tuan Nguyen

THUYỀN VỀ ĐÂU?

Lạc lõng con thuyền đến nẻo đâu
Trùng dương bão lộng tối đen màu
Niềm tin vượt biển trời xa thẫm
Khát vọng băng rừng núi hiểm sâu
Dõi đợi bình minh tròn nguyện ước
Trông chờ nắng rạng thỏa mong cầu
Bờ xưa bến cũ người quay lại
Trỗi nhạc tình dang dở phút đầu
Cư Nguyễn

HỒI TƯỞNG …

ĐÂU rồi những phút Mẹ kề bên
Xiết chặt vào con lúc sấm rền
Lửa rực soi đường khi vấp ngã
Trăng ngời rọi lối để vùng lên
Ân cần giáo dục tâm hồn vững
Cổ vũ tôi rèn trí dạ bền
Hạnh phúc nào hơn luôn kế cận
Đâu rồi những phút Mẹ kề bên?
Cư-Nguyễn

LÁ VÀNG...

THU lối nhuộm vàng lá khẽ rơi
Phủ mây đen xám rẽ chia đời
Ưu sầu biển cách ngăn vời vợi
Rũ héo đồi ly biệt thẳm vơi
Dẫu dở dang tình duyên tiếc gợi
Dù ngang trái mộng ước buồn khơi
Du trời bóng nhạn tìm đâu hỡi?
Ru nhẹ tiếng đàn ngỡ bước người...

Người bước ngỡ đàn tiếng nhẹ ru
Hỡi đâu tìm nhạn bóng trời du
Khơi buồn ước mộng trái ngang dù...
Gợi tiếc duyên tình dang dở dẫu...
Vơi thẳm biệt ly đồi héo rũ
Vợi vời ngăn cách biển sầu ưu
Đời chia rẽ xám đen mây phủ
Rơi khẽ lá vàng nhuộm lối Thu...
Cư- Nguyễn.

NHỚ CỘI

LẠC lõng quê người thương nhớ cội
Ngàn phương mãi tưởng một khung trời
Thân sầu viễn xứ lòng mong đợi
Lá rụng theo nguồn mải miết trôi...
Cư-Nguyễn

NƠI EM YÊN NGHỈ

Anh tìm thăm em một chiều thu
Nơi em yên nghỉ lá đổi màu
Hàng cây nghiêng ngã màu vàng úa

Anh ngồi bên mộ giọng thì thầm

Anh nói nho nhỏ chỉ em nghe
Bông hồng anh mang tặng em yêu
Nhớ em thật nhiều ,em có biết ?

Khóc thương đêm dài bên mộ bia

Ta đã cùng nhau tìm tương lai
Bao nhiêu mộng ước con đường dài
Bây giờ bỏ anh,em nằm lại

Nấm mộ hoang lạnh em xa anh

Xa xa vọng lại tiếng chuông ngân
Đưa tiễn hồn ai mới lìa trần
Mình anh bên mộ chiều thu vắng
Xác lá khô bay chiều xuống dần
Nguyễn Dũng
12/08/2017

Anh hãy về đi trăng đã lên 
Sương thu phủ xuống bạc mái đầu
Hàng cây đứng lặng vì che chắn
Anh cứ ngồi đây em sẽ lo

Chị ấy đã xa khỏi cõi trần
Bông hồng anh tặng chị mang theo
Hồn anh chị cũng mang đi mất
Anh khóc đêm dài em xót thương

Em ước cùng anh chung đường dài
Bao nhiêu mộng ước ngày xưa ấy
Hai ta gom lại cùng xây đắp
Em sẽ cùng anh viếng mộ bia

Tiễn đưa hồn chị về an nghỉ
Bên tiếng chuông chùa ắt thảnh thơi
Chiều thu bên mộ mình chung bước

YÊN NGHỈ

Ân tình xưa xanh màu như lá cỏ
Rồi héo tàn khi một chớm thu sang
Dù tiếc lòng níu gọi khóc than van
Cũng không thể xanh đời kia trở lại.

Ta giờ đây trống không lòng thư thái
Hồn phiêu du theo từng áng mây bay
Cứ bềnh bồng ngày nối tiếp qua ngày
Tâm lắng đọng , chuyện ngày xưa không nhớ !

Để ta yên , bao giờ ngưng nhịp thở
Nấm mộ buồn ta ước giữa rừng hoang
Nghe chim kêu nghe suối chảy trên ngàn
Cho thanh thảng một linh hồn tục lụy.
TH

THI HỮU ĐẾN THĂM

MÁI cỏ bên triền suối lượn qua
Mây trôi tản mạn liễu vương xòa
Non bừng nắng sớm mừng mưa tạnh
Núi lịm sương chiều đón nguyệt sa
Lũ vạc bay về thông thả dáng
Đàn cò đứng lặng đắm say hoa
Đường quang lối tỏ chờ mong bạn…
Đúng hẹn mời thi hữu viếng nhà
Cư-Nguyễn

Hiếu Để Họa
XIN THỨ LỖI
Hôm nào thi hữu hẹn mời qua
Dặm bước đường xa thế lại xoà
Ánh nguyệt đầu non mưa gió phủ
Tà dương cuối phố bảo giông sa
Tao nhân xướng họa phơi vần đẹp
Mặc khách giao hoà trãi gấm hoa
Mây chuyển giăng mù ngăn lối bạn
Hằng mong thứ lỗi chuyện thăm nhà

100 từ. RƯỢU MAY MẮN .

Tôi sống nhờ Rượu những tháng năm nên niềm vui sống là Rượu, ai cho tiền mua Rượu uống không nghĩ đến cái ăn, bao người cho tiền đều bảo bớt uống Rượu để tiền ăn, riêng một người cho tiền nhiều mà luôn động viên uống Rượu. Đó là một người Đàn Ông qua đường vào các buổi sáng cho tiền nói:
- Tiền để uống Rượu.
Có lần Tôi mạnh dạn hỏi:
-Tại sao Ông cho tiền Tôi nhiều mà cứ bảo Tôi uống Rượu?
Ông bình thản trả lời:
- Bởi Tôi cũng như Anh nhưng may mắn hơn!
PhanThiết,Ngày25.8.2014
CHINHDAO.
@ Tài sản có thể phục vụ bạn nhưng cũng có thể nô dịch bạn.

Horace .

CỔ THÀNH

"Nghìn năm soi bóng gương kim cổ
Cảnh đó người đây luống đoạn trường"
Trích Thăng Long hoài cổ của Bà Huyện Thanh Quan.
NGHÌN nỗi đau cùng vạn xót thương
NĂM dài trĩu nặng gánh thê lương
SOI tìm dáng cũ giờ ly hướng
BÓNG dõi người xưa đã biệt đường
GƯƠNG vỡ thôi còn chi mộng tưởng
KIM chìm lại cứ mãi hoài vương
CỔ thành nhện thả ngàn tơ vướng...
CẢNH ĐÓ NGƯỜI ĐÂY LUỐNG ĐOẠN TRƯỜNG.
Cư- Nguyễn.

QUẠNH QUẼ

Quạnh quẽ bên hồ lá đảo rơi...
Vàng Thu ảm đạm tím khung trời
Thuyền xưa lãng bạt đời trầm nổi
Én cũ phiêu bồng cảnh dạt trôi
Ngõ lạnh sương mù giăng đỉnh núi
Đường hoang cỏ khuất ngập chân đồi
Âm thầm kẻ đợi ôm niềm nhớ
Trĩu nặng ưu hoài khó thể vơi...
Cư Nguyễn

VỌNG VU LAN

CÒN gì phụ mẫu để hầu chia
TẠI nẻo phong trần cát bụi kia
THẾ tục phù vân dường ảnh chớp
THÂN phàm bọt bể giống làn tia
TÂM lành giữ thiện an nhàn đó
YÊN dạ gìn nhân thoải mái kìa
ỔN quốc tề gia trung hiếu vậy
ĐÃ QUA ĐỜI ÁC ĐẠO XA LÌA
Cư-Nguyễn

CÁM ƠN TÌNH EM – Clara Ngo

NHỚ NHÉ VÌ SỰ THẬT LÀ THẾ!

Đàn bà, đôi khi cần một người đàn ông bên cạnh không phải vì "chuyện yêu", không phải vì tiền, không phải vì cần người để dựa dẫm hay chở che, giúp đỡ.
Đàn bà, họ không cần đàn ông hiểu quá rõ về mình, về quá khứ của họ.
Một cái ôm chặt từ phía sau, một bàn tay vỗ nhẹ trên đầu, vuốt ve mái tóc, một vòng tay ôm cho tới vẹn tròn giấc ngủ, một cái nắm tay dịu dàng nơi công cộng nhẹ nhàng lâu buông, một bờ ngực ấm áp để áp mặt vào khi mệt mỏi, hay một cuộc gọi từ xa lắm "Em có ngủ ngon không đấy, đêm qua?"...
Đôi khi cần một người đàn ông bên cạnh để mình không quên mình quá đỗi đàn bà, như tự nhiên là vậy, như rõ ràng là vậy. Đàn bà, chỉ cần được yêu. Nếu yêu không đủ chín nhưng lại cố tìm hiểu về những góc khuất của đàn bà, đó là một sai lầm của đàn ông.
Bên cạnh đàn bà, hãy làm cho họ tin cậy. Chẳng cần phải nói nhiều. Chỉ cần ÔM chặt vào, là ÔM thật chặt vậy thôi!
Nguyen Thi Thuy

MẸ ƠI...

Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ mang con lúc vào đời thành thai
Mẹ ban máu thịt hình hài
Mẹ truyền sự sống miệt mài cho con

Mẹ cho con được căng tròn
Mẹ sinh đau đớn ngày con chào đời
Mẹ là mẫu tử tuyệt vời
Mẹ cho sữa ngọt nuôi đời con thơ

Mẹ luôn chăm sóc từng giờ
Mẹ ru lời Mẹ ầu ơ...ấm nồng
Mẹ ủ con lúc trời đông
Mẹ quạt con lúc hạ nồng liền tay

Mẹ nhìn con lớn từng ngày
Mẹ dạy từng tiếng lời hay cuộc đời
Mẹ mong con Mẹ nên người
Mẹ hy sinh cả cuộc đời cho con

Mẹ ơi! tình Mẹ trăng tròn
Mẹ cho tất cả tình son của người
Me cho con viết đôi lời
Mẹ ơi! con tạ ơn Người mãi thôi.

Mẹ ơi! nay đã xa rồi
Mẹ ơi! tình mẹ muôn đời trong con
Mẹ ơi! sao trả cho tròn?
Mẹ ơi! ôm mãi tình son giữa đời
TH