F tháng 3 2018 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


TÌNH ĐƠN CÔI


Nhìn em đôi mắt lung linh
Vì anh đã biết đôi mình xa nhau
Khóc tình rên xiết cơn đau
Phải chăng định số phai màu tình ta
Thời gian thấm thoát trôi qua
Vết đau còn đọng chưa xoa nổi niềm
Bao năm sóng gió triền miên
Bảo to nước lũ gây phiền cho nhau
Bây giờ tóc đã ngã màu
Còn vương vấn mãi,tình đành buông lơi
Con đường hai lối hai nơi
Thiên thu vẫn nhớ buồn ơi là buồn...
Để rồi nước mắt cứ tuôn
Đêm đêm tưởng nhớ em luôn bên mình
Mây đen che khuất trời xinh
Buồn ôm kỷ niệm một mình đơn côi...
Thơ: Ly Trand
Nhạc: Thành Phố Biển


GIÁC NGỘ


Dương trần Sắc-Dục lắm người ham
Quyến rũ xiêu hồn nhịn chẳng cam
Biển ái nào ai không lụy ngã?
Sông tình mấy kẻ dễ hòng kham
Tham quyền Hỉ-Nộ còn tranh cãi...
Hám lợi Sân-Si mãi luận đàm
Giác Ngộ tâm bình Buông huyễn ảo!
Quay đầu lại bến Xả mê đam
Cư-Nguyễn

TRĂNG MƯỜI SÁU…


RỰC rỡ trăng mười sáu tuổi tròn
Tơ vàng óng mượt trải đồi non
Mơ hồng rọi sáng dòng sông nhỏ
Mộng thắm bừng soi dải suối mòn…
Ấp ủ tình yêu gìn dạ sắt
Ươm mầm hạnh phúc giữ lòng son
Mây mù gió lộng nào thay đổi…
Biển nước ngời xanh Nguyệt vẫn còn
Cư- Nguyễn.

BẦN CƯ...


"Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại thâm sơn hữu khách tầm"
BẦN khổ đô thành phận tối tăm
CƯ lề xã hội mấy ai thăm?
NÁO nương góc chợ đời bi thảm
THỊ nép thềm hiên cảnh nhọc nhằn
VÔ cảm bao người không vướng bận...
NHÂN tình lắm kẻ chịu quan tâm.
VẤN vương một nỗi buồn sâu thẳm...
PHÚ TẠI THÂM SƠN HỮU KHÁCH TẦM
Cư- Nguyễn.

TÌM NHAU...


Cứ ngỡ rằng đâu quả đất tròn...
Bao lời hẹn biển với thề non
Người đi ngóng đợi tàn mong mỏi
Kẻ ở chờ trông lịm ước mòn
Gió bụi thời gian vàng võ sắc
Mưa đời nghiệt ngã úa nhòa son
Xuân thì héo rũ tình chưa trọn 
Trở lại tìm nhau... Hỡi có còn...?
Cư- Nguyễn.

MỜ MỊT…


Trời quê lúa trổ đượm hương vàng
Sáo mục đồng trầm bổng trỗi vang
Những áng mây chiều trôi tản mạn
Từng cơn nắng lịm trải trên đàng
Chùn chân lãng bạt dừng thôn vắng…
Mệt bước phiêu bồng nghỉ ngõ hoang
Nẻo cũ đường xưa mờ mịt dáng…
Biết ai để rõ được tin nàng?
Cư-Nguyễn

THUYỀN TRĂNG


Thuyền tải trăng về đậu bến thơ
Cố nhân lãng bạt khuất xa bờ
Mây sầu lỗi hẹn tình dang dở
Liễu giận vong nguyền ái bỏ ngơ
Nguyện ước năm nào đâu có ngỡ...
Thề mong thuở ấy chẳng ai ngờ...
Bên miền đất lạ người không nhớ
Thuyền tải trăng về đậu bến thơ
Cư- Nguyễn.

LỐI XƯA...


"Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương ."
LỐI hẹn bây giờ phủ trắng sương
XƯA ta đứng đợi nhỏ ven đường
XE mù mịt nẻo lìa muôn hướng...
NGỰA nhạt phai đồi rẽ bốn phương...
HỒN vẫn rừng thông tình nặng vướng
THU hoài phố lạnh nghĩa thầm vương...
THẢO nguyên mãi đọng vào tâm tưởng...
NỀN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG
Cư- Nguyễn

BUỒN VƯƠNG MÀU KHÓI


Mười chín tuổi về làm dâu người Huế
Chân bước vào cổng nhà ...
xác mía trãi đầy sân
Ngở ngàng nhìn bao nhiêu người xa lạ
Sáng-trưa-chiều...bên bếp xác mía khô.
Rồi từ đó tóc em thơm mùi khói
Nước mắt mặn môi...
bã mía -ngọn lửa hồng
Bếp xưa ...
hôm nay còn thơm mùi bã mía
Đôi mắt buồn...vương vướng khói ...làm dâu.
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

MƠ...


MƠ thời lý tưởng đượm nồng say
MƠ thưở niềm tin rực tháng ngày
MƠ kiếp tung hoành bay vạn biển
MƠ đời ngang dọc lướt ngàn mây
MƠ tình chiến hữu luôn tràn dậy
MƠ nghĩa đồng môn mãi đọng đầy
MƠ cảnh núi đồi thơ mộng ấy...
MƠ từng kỷ niệm đã cùng xây.
Cư- Nguyễn.

TÀ DƯƠNG


TÀ dương lịm tắt lòng sao ngỡ…
Kỷ niệm nay tìm giữa giấc mơ
Núi vọng ngàn khơi …thuyền khuất biển
Người trông vạn nẻo…én xa bờ
Phương trời náo nhiệt ai còn nhớ…
Phố lạnh âm thầm kẻ ngẩn ngơ
Tiếc hận mà chi tình đã lỡ…
Đầu pha điểm bạc trắng sương mờ
Cư-Nguyễn

NẠN NƯỚC


NẠN nước khô cằn đất bỏ hoang
Hồ sông cạn đáy cảnh điêu tàn
Đồng ao mặn nhiễm nhìn ngao ngán
Ruộng lúa phèn thâm thấy ngỡ ngàng
Nắng hạn đầu nguồn ngăn đập cản
Lũ mưa thượng gốc xả dòng tràn...
Dân lành hứng chịu ngàn tai oán
Chỉ biết kêu Trời…giải nghiệt oan?
Cư-Nguyễn

CHỒI...


Chồi non ấp ủ biết bao lời
Chồi thẹn thùng mơ ước biển khơi
Chồi nhận sương bừng tươi đọt mới
Chồi hong nắng rọi tỏa hương ngời
Chồi như sức trẻ nhà mong đợi
Chồi tợ mầm xanh nước chẳng lơi
Chồi nặng vun bồi cây vững tới
Chồi nuôi ước vọng mãi muôn đời

Chồi nuôi ước vọng mãi muôn đời
Chồi giữ cho tròn khó thể lơi
Chồi nẩy mang đầy hy vọng tới
Chồi vươn chở ước mộng xanh ngời
Chồi theo vận nước niềm tin khởi
Chồi dựa gương nhà lý tưởng khơi
Chồi phải vun trồng luôn tưới hỡi
Chồi non ấp ủ biết bao lời
Cư- Nguyễn

GIỮ


Giữ trọn ân tình ngọt mộng say
Giữ hương đắm đuối xoã vai gầy
Giữ hoài câu hát mình chung nhịp
Giữ vẹn men nồng ẩn lối mây
Giữ nét nguyên trinh tha thướt đẫy
Giữ bao thổn thức trái tim đầy
Giữ hoài ký ức thân yêu ấy
Giữ thuở ban đầu ước vọng xây

Hồ Thúy Hương.

MỖI ĐỘ HÈ SANG


Biển sáng nay sóng tràn lên bờ cát
Sóng không vổ về
Sóng dồn dập đuổi đùa nhau
Gió góp phần nâng cột sóng lên cao
Những đôi chân trần reo vui tung bọt nước
Ôi nắng Hạ về sao gay gắt
Trốn ở đâu nắng cũng cố đi tìm
Những suối tóc buộc cao đuôi gà đỏng đảnh
Phơi đôi vai trần ...gió hôn nhẹ vuốt ve

Hạ về gieo cho ta rất nhiều nỗi nhớ
Hoài niệm một thời áo trắng thư sinh
Nhớ những bạn thân chung một mái trường
Nhớ một bóng hình ...một mối tình dang dở
Cũng mùa Hạ đến ta gặp nhau họp lớp
Những mất còn khiếm khuyết cuộc đời nhau
Những Thầy Cô một thời nghiêm khắt
Gặp nhau đây cùng chia sẻ vui buồn

Các bạn ơi ! Rộn ràng khi Hạ đến
Nỗi buồn vui dậy sóng tuôn trào
Cố gắng gặp nhau để thương để nhớ
Biết ngày sau ta còn được nhìn nhau
Những nuối tiếc trong cuộc đời
Những nổi buồn đau ta gạt bỏ
Tay trong tay ta chỉ có mỗi ngày nầy
Hãy đến với nhau thân tình qua bao tháng ngày mong đợi
Sóng biển đuổi nhau tràn bờ... Bâng khuâng ...mỗi độ Hè sang !
NGUYEN THI NGOC XUAN

SẮC TÍM


Ai choàng sắc tím trãi mùa sang
Tím ngát hoàng hôn nhạt nắng tràn
Dốc lặng nghiêng mình chao nét tím
Ven bờ sóng gợn tím mênh mang
Ai buồn ngắm tím chiều trầm lặng
Kẻ ngẩn ngơ vườn tím rực hàng
Tím ngát hè về thêm lãng mạn
Ta yêu sắc tím nhớ muôn ngàn
Hồ Thúy Hương.

CỨ TƯỞNG...


"Cứ tưởng đời vui bừng ánh mắt
Đâu ngờ lệ khổ ướt bờ môi"
CỨ lầm trụ vững lắm cơ ngơi
TƯỞNG mãi lâu bền thỏa thích chơi
ĐỜI phủ mưa giông vùi số phận
VUI sa bão tố dập thân người
BỪNG cơn mộng ảo rời tăm tối
ÁNH đợt mê cuồng tỉnh sắc khôi
MẮT ngỡ trần gian tình khó đổi...
ĐÂU NGỜ LỆ KHỔ ƯỚT BỜ MÔI
Cư- Nguyễn

CHUYỆN ĐỜI


Dương gian bạc bẽo chẳng còn gì!
Trút bỏ không thèm vướng lụy bi
Có Có không không đời lập dị
Còn Còn mất mất giữa kinh kỳ
Vang danh thuở nọ vàng trang ký
Tước trọng xa lìa giới mộng si
Tỉnh Tỉnh say say thừa dũng trí
Dương gian bạc bẽo chẳng còn gì
Hồ Thúy Hương.

HOÀI NIỆM TUỔI HỌC TRÒ


Một thời áo trắng thưở ngày xưa
Qua cầu Hưng Đạo nhớ chiều mưa
Áo dài trắng trắng mưa thắm nhẹ
Một chút trên môi lệ thắm hồng
Một thời áo trắng đẹp tình thơ
Ghi dòng nhật kí những ước mơ
Một góc phương trời tiếc ngẩn ngơ
Chúc ai nhớ mãi thời áo trắng
Giờ đã qua rồi thoáng trong thơ
Biên Nguyễn

NHỚ HẠ


Phố biển lá vàng rơi
Xác phương rơi đầy đường
sông Mường hư hư ảo
Như tiển hạ vừa đi
Phố biển sao buồn thế
Hạ đã đi rồi sao
Hoa phượng còn vướng lại
Một chút hạ còn đây
Thu vàng vừa mới tới
Một chút sương lạnh rơi
Đưa tiễn mùa hạ đi
Có người đang thổn thức
Mong mùa hạ đừng đi
Phố biển người đứng đợi
Ngơ ngác nhìn phượng rơi
Sao hạ còn đứng đó
Như hẹn mùa chia tay
Phố biển chiều nay mưa
Trường xưa còn vương vấn
Bao kỷ niệm tuổi học trò
Vẫn thổn thức trong tim
Của một thời áo trắng
Ôi nhớ hạ thật nhiều .......
Biên Nguyễn

HOA CỦA BIỂN


Một loài hoa hình thể hơi lạ , cả nhà có biết loại
Hoa nầy tên gì không ạ ?
Kính mời mọi người cùng CLan đi vào thiên tình
sử một loài hoa sẽ quay theo chiều gió
Và cuốn mình quay nhanh quay nhanh .
Gió cuốn ta đi lòng vòng theo nhịp thở
Ở nơi đây khơi dậy chuyện tình buồn
Muôn muôn thuở và nghìn năm bất tận
Lận đận hồn dõi mắt chốn xa xôi .
Ôi thân phận ta nào muốn thế
Để nỗi lòng trãi nhẹ khắp nhân gian .
Một tâm sự buồn và thật đẹp phải không nhỉ ?
Dõi mắt ra biển tìm người phương xa trở về .
Đấy chính là Hoa Lông Chông .
Hoa mong đợi , hơn cả sự đợi trông .
Dễ thương chi lạ !
XUÂN LY .

ĐỒI THÔNG


Ngạo nghễ thông ngàn vút thẳng cây
Màng chi bão tố dậy đêm ngày
Kiêu hùng đối mặt gian cùng khổ
Hãnh diện đương đầu rủi với may
Nắng lửa mưa gào không quị ngã
Sương vùi gió dập chẳng sờn lay
Niềm tin mãnh liệt bình minh tới!
Hớn hở muôn người xiết chặt tay!
Cư-Nguyễn.

PHŨ PHÀNG


Cánh nhạn dần xa khuất nẻo trời
Ai còn dõi ngóng lệ đầy vơi
Hồn như rặng liễu im lìm tiếng
Dáng ngỡ hàng dương nghẹn điếng lời
Chua xót duyên tình chua xót phận
Đắng cay thế sự đắng cay đời
Sao đành phụ bạc đành sao hỡi
Sớm phũ phàng quay mặt thế ơi?

Sớm phũ phàng quay mặt thế ơi?
Đành quên hẹn ước mãi chung đời
Tàn phai mộng thắm tàn phai mộng
Rạn vỡ lời yêu rạn vỡ lời
Khúc họa trao tình nay sớm lỡ
Vần thơ gởi ái cũng sai lời
Đôi bờ cách biệt tìm đâu tới...
Cánh nhạn dần xa khuất nẻo trời
Cư- Nguyễn.

PHƯỢNG TÍM CAO NGUYÊN


Ôi màu phượng Tím rủ hè sang
Tím cả tâm hồn, Tím lối ngang
Ảm đạm ven hồ loang sắc Tím
Âm u giữa phố Tím hoa tràn
Dừng ngơ ngẩn, Tím đồi thinh lặng
Đứng ngỡ ngàng, rừng Tím dậy ran
Gió gọi mây ơi đừng phủ Tím
Cho lòng Tím lạnh, Tím thông ngàn.
Cư- Nguyễn.

LẠC BẾN SÔNG THƯƠNG


Mơ thuyền trở lại bến sông thương
Ước hẹn năm nào mãi vấn vương
Bão nổi chia đời xa vạn hướng
Giông vùi rẽ phận khuất ngàn phương
Đường khuya rượu đắng sầu khôn lượng
Ngõ vắng men cay hận chẳng lường
Mộng thắm đang nồng tình vẫn tưởng...
Ngờ đâu mỗi đứa lạc đôi đường.
Cư- Nguyễn

CHUYỂN BẾN


Gió bạt xô dòng chuyển bến thương
Canh dài thổn thức dạ sầu vương
Lỡ mang phận bạc đành chia hướng
Lạc dấu duyên buồn phải rẽ phương
Tủi mối tình đầu đêm chuốc lượng
Thầm mong đoạn cuối ngập mơ lường
Mỏng manh phận liễu trăng tơ tưởng
Lối cũ chờ nhau hẹn bước đường
Hồ Thúy Hương.

THÚ Y


Ngươi khám cho ta đã thấy gì
Ta khổ bao lần cũng vì yêu
Tim ta đau nhói ta vẫn dấu
Cay đắng muộn phiền ta cố quên

Mậu tuất năm chó ngươi biết không ?
Năm nay ta đâu chạy lòng vòng
Nhìn mấy em đẹp ta đành chịu
Chẳng dám chạy xa,chúng tó sao

Khám đã xong rồi biết gì chưa ?
Đập nhanh,đập chậm hay hỏng rồi
Thôi ta chẳng hỏi thêm rắc rối
Ngươi chẳng trả lời,khám vậy thôi

Ta gọi cha mẹ mua mắm tôm
Thêm vài cọng sả đủ một nồi
Coi bộ sắp về nơi chín suối
Cha cạo lông giùm thui thơm thơm

Thôi chết ta rồi,thật vậy sao
Ta chưa cưới vợ,chưa xum vầy
Năm nay đúng rồi,sao quả tạ
Mồi nhậu cho người khà khà khà...
Nguyễn Dũng

NHỚ THẦM


Mây quyện thông đồi núi phủ sương
Thấy đâu mờ nẻo khuất xa trường 
Đầy dâng tiếc hận sầu vân vướng
Đẫy ngập đau buồn tủi vấn vương
Ngây mộng ước nguyền dang dở hướng
Dẫy buông thề nguyện nát tan đường
Nầy nhung nhớ vẫn thầm mơ tưởng
Vây hãm cảnh đời kiếp lạc phương

Phương lạc kiếp đời cảnh hãm vây
Tưởng mơ thầm vẫn nhớ nhung nầy
Đường tan nát nguyện thề buông dẫy
Hướng dở dang nguyền ước mộng ngây
Vương vấn tủi buồn đau ngập đẫy
Vướng vân sầu hận tiếc dâng đầy
Trường xa khuất nẻo mờ đâu thấy
Sương phủ núi đồi thông quyện mây.
Cư- Nguyễn

SÓNG


SÓNG thao thức gọi cố nhân về
Sóng bảo ai dừng mộng huyễn mê
Sóng cuộn tung bờ hăm hở nối
Sóng xô tấp bãi rộn ràng kề
Sóng chao mặt biển pha vàng Nguyệt
Sóng gợn lưng trời tỏ ánh Khuê
Sóng đẩy thuyền tình xuôi bến cũ
Sóng đưa lãng tử hợp duyên thề
Cư-Nguyễn

VỜ ĐIÊN


Vờ điên để tránh bận tâm gì
Khỏi thấy trêu đời những lụy bi
Dạ lãng quên trò tuồng quái dị
Lòng xa khỏi kịch rối ly kỳ
Danh hờ gạt bỏ nào lưu ý
Chức hão buông rời chẳng vọng si
Ẩn dật đèo cao hầu tĩnh trí
Vờ điên để tránh bận tâm gì...
Cư- Nguyễn.

NHẠT NHOÀ


KHẮC khoải mơ về phố lạnh xưa
Đầy bao kỷ niệm nói sao vừa
Đồi hoa rực rỡ hương nhè toả
Suối mộng êm đềm gió thoảng đưa
Buổi giã từ đi sầu nặng chứa
Ngày chia rẽ biệt nhớ khôn chừa
Người nơi nẻo lạ giờ quên hứa...
Dốc hẹn năm nào đã vắng thưa.
Cư-Nguyễn

CÓ GIẬN CHI NGƯỜI...


Có giận chi người bởi đã yêu...
Là mang nặng nhớ mỗi ban chiều
Khi vầng nguyệt khuyết treo cành liễu
Lúc ảnh sao mờ vọng tiếng tiêu
Cứ ngỡ duyên tình luôn hảo diệu
Đâu ngờ số phận mãi cô liêu
Đàn dang dở khúc chùng âm điệu
Nhạc ngỡ ngàng chưa tỏ hết điều...
Cư- Nguyễn

HOÀI NIỆM ...


Vinh Phú ơi ! từ thuở còn nằm nôi
Cưu mang Em , chập chững trên giòng đời
Mái trường xưa ê...a ... từng chữ viết
Trường làng em , một thuở nhớ không vơi .

Tháp giáo đường , hiên ngang cao vời vợi
Tiếng chuông chiều vang vọng vẫn còn đây
Lời kinh xưa dẫn Em đi từng bước
Bao bí tích lãnh nhận thật đong đầy .

Vinh Phú ơi ! yêu thương từ dạo ấy ...
Đường Huyền Trân dập dìu ...áo trắng bay
Chiều Thương Chánh hiền hoà nghe sóng vỗ
Đưa thuyền về đầy ắp cá nục tươi

Rồi một ngày , thuyền vượt sóng ra khơi
Em bơ vơ ...lạc lõng giữa xứ người
Ngày ra đi , không một lời từ biệt
Bỏ sau lưng , một khung trời kỷ niệm

Bốn mươi năm trăn trở ...nỗi ưu phiền
Nhớ quê hương, nhớ làng cũ da diết
Lòng ngập tràn ...buồn vui ...bao kỷ niệm .
Hoài niệm xưa , lắng đọng mãi trong tim .
PETHA 20 th 3 .2018 .

TIẾNG CHÀY ĐÊM TRĂNG


Vọng tiếng bì bùng giữa ánh trăng
Mình ơi ráng giã thật êm bằng
Chân đều thả nhịp khòm lưng nhún
Tay khẽ lay chày ép hạt văng.
Trắng nõn gạo vung thềm lả tả...
Vàng ươm trấu nhảy cối nhì nhằng
Mồ hôi đẫm ướt bờ vai mệt...
Khóm liễu sương nhòa nhạt phủ giăng.
Cư- Nguyễn

HOÀI MONG


Mong người chỉ thấy mịt mù sương
Thoảng chốc tình chia rẽ biệt đường
Khắc khoải hồn say vào ngõ mộng
Mơ màng dạ đắm bãi sông tương
Bờ xa thẫm đó chàng đang tưởng?
Bến lặng thầm đây thiếp mãi tường...
Vẫn ước tao phùng long thỏa phượng
Đôi mình tái ngộ rũ buồn vương.
Cư-Nguyễn.

BIỂN KHUYA


Chân sóng đập miên man lời vọng
Cát im nằm gối mộng thềm trăng
Tha hồ nghe gió tung tăng
Biển khuya bàng bạc sao giăng bốn bề

Đêm trầm mặc biển trời như thể
Hòa nhập vào tiện để lao xao
Đùa say ôm ấp yêu nhau
Bóng mây thấp dạo đỉnh cao thắm nồng. .......

Biển sâu vẫn bên trời gió lộng
Âm ba còn xao động thiết tha
Tay vươn níu dấu trăng ngà
Rạt rào say ngã đậm đà sóng xô

Trên đỉnh nhớ lô nhô bạc trắng
Ngọn sóng sầu biển vắng xót xa
Sao chông đã nặng bao la
Sóng ru bờ đá lời ca nồng nàn
Thúy Hương Hồ

ĐỒI XƯA


Sương chiều quạnh quẽ phủ đồi hoang
Những cánh đào rơi rụng cuối đàng
Lữ thứ quay về duyên hẹn lỡ
Người xưa trở lại ước mơ tàn
Rừng thông vẫn ngóng hoài tin nhạn
Phố lạnh còn trông mãi dáng nàng
Gió thổi mây mù bay tản mạn
Như đời thoảng chốc hợp rồi tan...
Cư- Nguyễn.

LỜI TRẦN TÌNH

Bài " bạn ơi là bạn"
Đăng xong thấy ngại ngùng
Cả đêm không ngủ được
Nằm suy nghĩ lung tung

Chuyện đăng bài hôm trước
Nhận được nhiều phản hồi
Cũng có người đồng ý
Không ít người "xa xôi"

Cái tính em nó vậy
Thẳng thắn nhưng thật thà
Nghĩ sao thì sẽ nói
Mọi người thông cảm nha

Đành rằng chỉ là ảo
Nhưng em phận đàn bà
Chút giận hờn trách cứ
Cũng khó lòng vượt qua

Thôi thì chuyện đã lỡ
Chớ có giận có hờn
Bạn ơi thông cảm nhé
Chẳng biết nói gì hơn..hee
CN 19/3/2018


Một tấm tình thiệt chơn
Chan hòa như nắng ngọc
Hỏi ai mang bực dọc
Hỏi ai người tiếc mong
Chỉ là chút hư không
Chỉ giao lưu tiếp mộng
Chỉ như thoáng mây nồng
Chỉ tí lòng hoài mong. .......
Cuộc đời cứ thong dong
Đừng ôm hết chữ đồng
Có gì em thất vọng?
Ta chỉ là quán không!

LỜI RU.....


Gió trưa hè lao xao ngọn cỏ
Đưa ta về những tháng ngày xưa
Bụi đời sáng nắng chiều mưa
Chuối vườn lã ngọn chia vừa luyến thương
Sau nhà thơm dạ lý hương
Hè trên nhịp võng lời vương ngọt ngào
Anh đi say cuộc trăng sao
Mê bờ bến lạ lối nào đã quên
Vợ à ơi. ...giọng buồn tênh
Bé thơ tay mẹ nhịp bềnh bồng trôi
Bỏ con từ thuở nằm nôi
Bè tình lạc bến đắng môi đợi chờ
Con đò bến cũ chơ vơ
Thơ tình lạc điệu nguồn mơ chia lìa. ....

Gió đưa bụi chuối sau hè
Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ. ......
Thúy Hương Hồ

ĐÔI NGẢ SÔNG ĐỜI


Thoảng chốc đôi mình rẽ biệt sông
Đời chia mỗi đứa cuộn theo dòng…
Người phiêu bạt biển ngàn khơi sóng
Kẻ lặng thầm rừng núi quạnh không
Hẹn ước tan tành trong biến động…
Câu thề nát vụn giữa cuồng phong
Tà dương tím sẫm phai nhoà bóng…
Hạ chớm sao hồn lạnh giá Đông?
Cư-Nguyễn

TÌNH YÊU THỨ NHẤT – Clara Ngo

TÌNH CỜ


Nhạc vui giữa chốn ba quân,
Tình cờ ta gặp giai nhân bóng hồng.
Vơi vơi, một nỗi tơ lòng.
Hồn ta một cõi mênh mông đượm tình .
Tim khô ,chết lịm hồi sinh, 
Tiếng thương gợi nhẹ, cho hình bóng ai ?
Ưu tư, trăn trở đêm dài. 
Hồn yêu lạc chốn liêu trai đợi chờ, 
Vườn hồng trải kín đường mơ, 
Tím em đừng khép, hững hờ tình anh.
PETHA 10g-18-3.

TANGO TÌNH YÊU LÀ THẾ - Clara Ngo

BẠN ƠI LÀ BẠN


Hôm qua ngồi xem lại
Những bạn bè trên face
hơn ngàn người cả thảy
Chưa một lần bấm like

Bạn bè phải tương tác
Cho vui vẻ cả nhà
Có người ba năm lẻ
Like cũng không mặn mà

Hôm nay sẽ quyết định
Ít bạn mà thân thương
“Bạn" nào không tương tác
Em sẽ cho lên đường

Facebook chỉ là ảo
Sao cũng lắm thị phi!
Đừng cho rằng em "chảnh"
Hay là em sân si

Chắc gì trong "mắt bạn"
Đã tồn tại tên em
Lần này em quyết xóa
Sẽ không nói gì thêm ..hee
CN 15/3/2018

MỘT THOÁNG NHỚ NGÀY XƯA


Sinh nhật làm chi hỡi tuổi già
Ta về mơ mộng thưở ngày xưa
Một thời áo trắng đầy thơ mộng
Một thoáng qua rồi nhớ trong tim,,,,,
Ta tìm kí ức thời đi học
Cánh phượng mùa hè nỡ đâu đây
Sân trường xác phượng tàn mau thế
Một thoáng hè xa nhớ thật nhiều
Ta tìm bạn hữu mình đâu nhĩ
Tóc đã sang ngang trắng tiêu nhiều
Một thời đi học sao xinh thế
Giờ đã hoa râm bởi tháng ngày
Ta tìm trường cũ người đâu nhĩ
Đâu lối đi về in dấu chân
Sân trường còn đó em bước vội
Chợt nhớ mưa thu bóng trắng hồng
Biên Nguyễn

BỌT BIỂN


Rồi như bọt biển vỡ tan ngầu…
Vọng mãi theo người chẳng thấy đâu
Bạc trắng chờ mong đời úa rũ
Vàng phai ngóng đợi tuổi xuân nhầu
Triều dâng thổn thức tình vơi cạn
Sóng nổi âm thầm nghĩa lịm sâu…
Chỉ Dã tràng thôi… hoài phí mộng!
Tà dương nghiệt ngã phủ ngang đầu…
Cư-Nguyễn

ĐÂM MẤY THẰNG GIAN…


"Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"
Trích thơ Cụ Nguyễn Đình Chiểu.
CHỞ tấm lòng chân vững trụ đà..
BAO non lắm bể há phiền hà
NHIÊU trung bão tố không hề sá
ĐẠO chánh giông rền khó lụy sa
THUYỀN mạnh gan bền đâu đắm ngã
KHÔNG sờn dạ thép mãi xông pha
KHẲM ngời ánh lửa thơ hùng phá..
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ
Cư Nguyễn

ĐÔI


ĐÔI tim cách biệt vỡ ĐÔI đời
ĐÔI lứa ĐÔI đường hận chẳng vơi
ĐÔI khóe mi sầu ĐÔI ngả rẽ
ĐÔI làn mắt lệ lẻ ĐÔI trời 
ĐÔI vầng nguyệt khuyết ĐÔI miền thẳm 
ĐÔI mảnh Đôi hồn khuất bãi khơi 
ĐÔI lứa mong chờ ĐÔI tái hợp... 
ĐÔI duyên vẹn thắm thỏa ĐÔI đời.
Cư- Nguyễn.

ĐÀ LẠT BÌNH MINH


Đồi thông nắng rạng vỡ sương mù
Thoát những đêm dài lạnh tối u
Phố vụt bừng lên sau giấc ngủ
Người choàng ảo mộng trước huyễn du

Sông gào hỡi thác mau về tụ...
Núi gọi ơi rừng chóng hợp lưu...
Hãy tỉnh cơn mê rời đắm rũ
Cùng nhau đứng dậy xóa đau sầu!
Cư- Nguyễn.

RU TA NGẬM NGÙI


Có phải là em bỗng lại về
Mơ hồ ẩn hiện giữa cơn mê
Đồi xưa khói quyện chìm hoang phế
Phố cũ sương mờ lịm ủ ê..
Gió thổi tan rồi bao ước thệ
Mây trôi vụn hết những mong thề...
Làm sao hiểu được lòng nhân thế
Để một mình ta với não nề
Cư- Nguyễn.

NGÕ TỐI



Ngõ tối đường khuya chậm bước về
Nghe chừng mặc tưởng đọng trời mê
Câu thơ ngất ngưỡng tình hoang phế
Khúc nhạc mơ màng nghĩa ủ ê
Trách cứ người xưa quên nguyện thệ
Buồn thương cảnh cũ nhớ câu thề
Sao chông nỗi nhớ dầy đêm thế!
Lạc hẫng niềm riêng dạ não nề
Hồ Thúy Hương.